Bài viết mới nhất từ Nho Đoàn
XUÂN NÀY TRĂNG KHUYẾT
Giận ai giấu nửa trăng thề.
Để còn một nửa mang về treo ngang.
Vẫn còn nhiều ánh trăng vàng
Nơi sông quê với ngôi làng tuổi thơ.
Buồn cho kẻ chỉ mộng mơ
Tiếc cho người ấy hững hờ với trăng.
NHỚ MÁI TÓC HONG PHƠI
Anh ấy bảo
Nhớ bóng ai một thời hong tóc
Sợi vương dài quên cả thời gian
Cái bóng nghiêng nghiêng như gánh nặng nồng nàn
Gửi tới nhau những ngày xa cách
Chiếc lá vàng
luẩn quẩn nơi sân gạch
ĐÔNG VỀ
Cánh hoa trước gió chông chênh
Như con thuyền cứ bồng bềnh cơn say
Hong mây dưới nắng chiều nay
Ngỡ ai rắc bạc rơi đầy sông mơ
Vớt trăng chiều thả vào thơ
MƯA BUỒN
Giọt mưa nở giữa bàn tay
Hỏi mưa…có biết chiều nay ai buồn
Ngoài kia chớp bể mưa nguồn
Ngõ quê mưa vẫn cứ tuôn trắng trời
Xót cho những hạt mưa rơi
Hạt vương giếng ngọc hạt nơi ao làng
BẾN ĐÒ ĐỢI ĐÔNG
Ngang chiều một vạt tơ mây
Lượn lờ theo gió vương đầy sông quê
Nắng rơi cải thả bùa mê
Người đâu quên mất lời thề chiều đông.
Gió may lạnh một khúc sông
Con đò rời bến cải ngồng lắt lay
TUỔI NGỌC TUỔI NGÀ
Nỗi buồn xen với niềm vui
Có hôm nay lại ngậm ngùi ngày qua
Bao giờ chân bước đi xa
Đừng quên tuổi ngọc tuổi ngà với nhau
Dốc dài kẻ trước người sau
Nhẹ nhàng chân bước lên “tàu” về quê…
VÕNG TRỜI
Võng trời lơ lửng trên đầu
Đan mưa để nối nhịp cầu cánh chim
Bao nhiêu nhịp nổi nhịp chìm
Bâng khuâng chốn đợi biết tìm nơi đâu
Qua miền mưa nắng dãi dầu
MƯA
Chỉ thương cho hạt mưa rơi
Chẳng giận ông giời buông gió thả mây
Chỗ thì mỏng chỗ lại đầy
Nơi người ướt sũng nơi này khô cong
Mưa nào ướt tấm lưng ong
Sương nào đọng mái tóc bồng lả lơi
Xin đừng đổ tội cho giời
THIÊNG LIÊNG NƠI ĐẢO LÝ SƠN
Hỡi những người chinh phu
hồn thiêng gửi chốn trùng khơi
Vì sứ mệnh ghi tên đất nước
trên những hòn đảo nhỏ
Để nay giữa biển trời hiên ngang cờ đỏ
Tuổi thanh xuân vượt lên sóng gió
Đảo quê hương ngạo nghễ giống Lạc Hồng.
HẸN HUẾ CHIỀU NAY
Lang thang với Huế chiều nay
Xem kìa hạt nắng rơi đầy sông Hương
Nước nguồn hoà khúc Huế thương
Dấu chân nào nhắc con đường me bay
Nghiêng bầu dốc cạn men say
MƯA BỤI
Ngoài trời mưa bụi đang bay
Thương vành nón lá lỡ say một thời
Gập ghềnh đường đất quê ơi
Ngập ngừng chân bước khi trời đổ mưa
Nôn nao nỗi nhớ quê xưa
GIẤC MƠ THÁNG NĂM
Quên giấc mơ...
mùa hạ xưa trên hàng phượng vỹ
Quên gió chiều quên thủ thỉ tiếng ve
Quên trăng khuya nhàn nhạt phía đầu hè
Quên tiếng dế kêu nghe lòng khắc khoải.
DỬNG DƯNG
Trả lại em chút dửng dưng
Chỉ mong giữ lấy xin đừng đem cho
Dửng dưng xưa chẳng phải lo
Dấu mà không kín giả đò rằng quên.
CÓ THỂ HAY KHÔNG THỂ
Liệu có thể
mưa dừng được nhỉ
Để mây trời không nhầu nhĩ bởi gió đông
Trăng sáng lên lặng lẽ với tầng không
Chút bâng khuâng sao buồn vì không thể.
RƯỢU VÀ THƠ
“Vẫn uống rượu vẫn làm thơ
Vẫn mong xuân tới vẫn chờ trăng thanh.”
Họ gì mà gọi là anh
Hoa gì mà chỉ để dành tặng nhau.
Buồn nào lẫn lộn với đau
Mưa Xuân
Về đi…
mưa mỏng đang giăng
Nón nghiêng che nửa cho bằng người ta
Về đi thôi…
hạt mưa sa
Giọt ngoài thì nhớ giọt nhà chẳng thương
CHỢ VIỀNG
Mai ngày mùng tám tháng giêng
Em về thăm nhé chợ Viềng quê anh
Chợ xuân lâu đã vang danh
Tự ngàn xưa chợ đã thành nếp quen.
CHIA TAY NĂM CŨ
Sắp chia tay năm cũ
Mười hai tháng mà đầy đủ vui buồn
Mới đầu năm đã sầm sập mưa tuôn
Trời lạnh giá tìm ngọn nguồn cơn giận dữ.
DẤU LẶNG
Ngày cuối năm
cơn gió buồn trăn trở
Mây lang thang chia nửa ở nửa đi
Chẳng như hoa đào hoa mai chúm chím nụ thầm thì
Tháng cuối năm chìm trong dấu lặng