Bài viết mới nhất từ Mimosa Tím
CÀ PHÊ MỘT MÌNH
Cà phê từng giọt đắng, đắng... rơi rơi
Em đếm từng sợi, sợi nắng, nắng tuyệt vời
Hương cà phê bay... bay thơm ngát
Ngồi một mình em đếm những chiếc lá... lá rơi
Cà phê một mình nghe đời rơi thánh thót
Thêm chút đường cho vị ngọt tơ vương
Hương cà phê ngào ngạt mấy cung đường
Chiều hạnh ngộ nhớ hoài trong tâm tưởng
Cà phê một mình nghe đời theo nhịp thở
Gõ nhịp đều, hương nắng mới gọi thời gian
Ngắm ô sa ka ngúng nguẩy hoa vàng
Đời lên xuống, đi ngang về dọc
Cà phê một mình nghe giọt đời rơi tí tách
Ở bên kia sườn núi của cuộc đời
Em lặng người ngắm những chiều rơi
Mùa đi vắng nên cả một đời lận đận
Cà phê một mình nghe điệu hò ví dặm
Thương nhau rồi hãy giữ lấy đời nhau
Đêm mộng mị, trăng sao khi mờ khi tỏ
Đợi ai về sớm trưa chung một ngõ
Cà phê một mình nghe hương thời gian
Nghe tình yêu réo gọi nồng nàn
Nghe thoang thoảng mùi hương hoa cỏ dại
Cà phê một mình em vẫn đợi tình nhân...
TỐNG THU NGÂN
KHAI BÚT ĐẦU XUÂN 2019
Xuống phố chiều nay nhặt thơ tình
Nhặt dăm ba chữ sáng lung linh
Nhặt trái tim yêu buồn tơi tả
Nhặt nước mắt rơi chuyện chúng mình
Xuống phố chiều nay, phố chiều nay
Dáng em thôi đã mấy trang đài
Gót sen thôi đã về Miệt Thứ
Tìm chút quê hương để nhớ hoài
Thơ tình xuống phố, phố có hay
Bụi đỏ vô tình để mắt cay
Đổi dăm ba chữ làm lộ phí
Đốt lá thiên thu trả nợ vay
Xuống phố thơ tình mắt liếc ngang
Thôi đã còn đâu nét dịu dàng
Tìm trong chữ nghĩa lời gian dối
Đem quẳng xuống hồ gửi hỗ mang
Xuống phố chiều nay, mưa bay bay
Đà Lạt buồn tênh, sương lắt lay
Que kem lạnh ngắt hay khói thuốc
Anh nhớ người dưng, cứ nhớ hoài
Xuống phố chiều nay, viết thơ tình
Hai đứa kề nhau vẫn nhắn tin
Cà phê đắng ngắt pha giọt nhớ
Thơ tình xuống phố mắt lung linh...
TỐNG THU NGÂN
MỞ CÁNH CỬA ĐỜI
Em mở cánh cửa đời
Đón chào mùa xuân mới
Những nụ đào tinh khôi
Cành mai vàng rực rỡ
Em mở cánh cửa đời
Dù đời không yêu em
Nhưng sao vẫn êm đềm
Ở bên trong cánh cửa
Ở bên trong cánh cửa
Trái tim yêu rực lửa
Réo gọi khúc nồng nàn
Mùa heo may đã sang
Sáng nay em mở cửa
Mở toang cánh cửa đời
Bay đi những chiều trôi
Bay đi tình hư ảo
Quay về mùa thạch thảo
Tí tách giọt xuân tình
Trái tim vẫn nguyên trinh
Đi qua bao mùa bão
Mở tung cánh cửa đời
Đón chào mùa lúa mới
Đàn chim hót mừng vui
Cam vàng vừa chín tới
Em mở cánh cửa rồi
Người đi qua đời tôi
Tình hồng còn vương vấn
Cánh cửa nồng nàn thôi...
TỐNG THU NGÂN
GIẤC MƠ HOÀNG CÚC
Ta gọi tên em, ơi Hoàng Cúc
Giấc thu vàng bông cúc nở miên man
Hoàng Cúc ơi, em thật dịu dàng
Hoa nở thắm... thu vàng mơ... mơ lắm
Hoàng Cúc ơi, mùa thu về thấm đẫm
Giấc mộng vàng, hoa nở khắp triền sông
Ta muốn ôm em tất cả vào lòng
Tim thổn thức, một mùa đông về tới
Đường về nhà còn xa dịu vợi
Dọc triền sông ta đứng đợi mình em
Hoàng Cúc ơi mây đã xuống thật gần
Và nước mắt đã trong ngần hồ thu ấy
Đêm Hoàng Cúc ngọt ngào, tan chảy
Đưa nhau về bến mộng tình thơ
Đóa hoa vàng đẹp thật tình cờ
Ta bối rối... gọi em là Hoàng Cúc
Cúc mùa thu nở vàng... vàng mơ lắm
Cả không gian réo rắt tiếng dương cầm
Đêm Hoàng Cúc thì thầm ta gối mộng
Đêm thu không... ta gọi em... Hoàng Cúc...
TỐNG THU NGÂN
SÁNG NAY TRỜI KHÔNG MƯA
Sáng nay trời không mưa
Chim hót reo vui, gió gọi mùa
Xuân về rạng rỡ trên cành táo
Bầy sóc hồn nhiên cứ nô đùa
Dã quỳ vàng rực mắt đong đưa
Bồ công anh cũng nấp thẹn thùa
Nụ hoa hé nở chờ cơn gió
Để kịp uốn mình hóa kiếp xưa
Sáng nay trời không mưa
Dạo quanh phố thị, dạo đường xưa
Cỏ xanh... xanh ngát màu nhung nhớ
Nhớ thuở đôi mình vẫn đón đưa
Dừng chân bên lối nhỏ bán mua
Một chút ngày xưa anh vẫn đùa
Thơ em gom hết đem đi bán
Đổi hết tình ta... trái được mùa
Ai nào nỡ bán chuyện ngày xưa
Ấp yêu kỷ niệm... kỷ niệm xưa
Quý hơn sao sáng đêm huyền thoại
Hai đứa bên nhau cả bốn mùa
Sáng nay trời không mưa
Quỳnh hương thôi đã cũng sang mùa
Trắng đêm thao thức đã quên chưa
Một mùi hương cũ sao nhớ quá
Cũng bởi sáng nay... trời không mưa...
TỐNG THU NGÂN
TUỔI THƠ TÔI
Tôi không có tuổi thơ
Chỉ có những ngày vất vả
Chăm đàn em đứa ốm, đứa còi
Lên năm tuổi đã biết nuôi em khôn lớn
Tôi không có tuổi thơ
Chỉ có những ngày bận rộn
Cõng em đi giữa nắng trưa hè
Đói lòng ăn cả đọt tre
Tôi không có tuổi thơ
Chỉ có những ngày mưa giông bão
Đi bắt cá đồng và những con cua
Mái tranh nghèo với dậu rào thưa
Tôi không có tuổi thơ
Tôi nào biết chơi búp bê hay gấu
Chỉ biết đánh chuyền với bộ đủa, quả chanh
Trời đổ mưa tôi chạy núp sau mành
Tôi không có tuổi thơ
Không được nuông chiều và chăm lo đầy đủ
Tôi đã mặc những áo quần rất cũ
Những miếng vá đã không còn vẹn nguyên
Trong tiềm thức tôi vẫn cố đi tìm
Những kỷ niệm mênh mông mùa nước nỗi
Tuổi thơ tôi là những ngày dữ dội
Là long đong thân mẹ cánh cò
Tuổi thơ tôi đã không ai lo
Chân giẫm nát gai keo, đá sạn
Lấy thân mình chắn gió cho em
Tuổi thơ tôi khao khát êm đềm
Tuổi thơ tôi lỗ tai không được xỏ
Chân giẫm bùn, loang lổ dấu hà ăn
Tuổi thơ tôi đầy những khó khăn
Tóc cháy nắng, da thơm mùi bùn mặn
Tuổi thơ tôi là những ngày ngụp lặn
Giữa đồng sâu bắt cá cạn đem về
Là những ngày nắng đỗ chiều quê
Là đêm soi ếch đem về nấu cháo
Tuổi thơ tôi là những ngày giông bão
Cơn rét run đầu óc quay cuồng
Lẽ sống chết chỉ nhờ vào trời phật
Bụi sả, cọng hành cứu sống đời tôi
Tuổi thơ ơi - tuổi thơ ơi
Tôi còn lại những gì trong ký ức
Gừng cay, muối mặn cuộc đời tôi
Đừng hỏi tại sao - tôi hay cười...
TỐNG THU NGÂN
ĐỪNG GIẬN EM
Đừng giận em vì những điều vô nghĩa
Không có gì so sánh được anh đâu
Đừng giận em vì cơn mưa mau
Mà oen ố tình ta là biển cả
Đừng giận em và đừng vật vã
Lửa trong tim vẫn thắp sáng rạng ngời
Giữa biển tình lai láng chơi vơi
Ta đón đợi những tuyệt vời trong tâm tưởng
Đừng giận em vì những điều tưởng tượng
Lá vẫn xanh và tình vẫn xanh tươi
Người yêu ơi hãy nhoẻn miệng cười
Hoa vẫn nở và tình ta muôn thuở
Đừng giận em kẻo tình mình tan vở
Mây vẫn bay và gió vẫn lay
Trời vẫn xanh và mắt vẫn long lanh
Hồng vẫn thắm và dòng sông vẫn chảy
Đừng giận em vì một chiều hoang oải
Tim vẫn nóng và môi em vẫn ấm
Đừng giận chi anh hỡi chút xao lòng
Đừng giận em... đừng để phai má hồng...
TỐNG THU NGÂN
LẠC MẤT CON TIM
Từ thuở nào em lạc mất con tim
Đi tìm mãi chỉ thấy bờ xa thẳm
Từ thuở nào yêu anh sâu đậm
Biển với bờ con sóng vỗ miên man
Từ thuở nào tình mình lang thang
Mùa gió rét hay thu tàn đông lạnh
Từ thuở nào mình cho nhau ấm lạnh
Nỗi nhớ hai đầu cứ dài mãi không thôi
Từ thuở nào em thấy chơi vơi
Trên sóng biển nhớ về anh trắng xóa
Tình đôi ta âm thầm đâu đó
Để mùa về nỗi nhớ chênh chao
Tình đôi mình như đêm đầy sao
Sáng lấp lánh giữa biển đời tăm tối
Dẫu phong ba bão tố tơi bời
Vẫn cất giấu trong tim tình lai láng
Hãy cùng em đi qua bão giông
Hãy dìu nhau qua cơn bão lòng
Và quan trọng là niềm tin tha thiết
Đã dặn lòng... đừng lạc mất con tim...
TỐNG THU NGÂN
CHIỀU CUỐI NĂM
Chiều cuối năm gió lạnh về tơi tả
Gom hết chuyện lòng trải dọc, xếp ngang
Đời người chỉ là những chuyến đi hoang
Chân đã mỏi - nghe đông tàn giá rét
Chiều cuối năm ta ngồi đây nhớ hết
Chuyện vui buồn, lầm lỡ cũng qua mau
Chuyện yêu thương như khúc nhạc nghẹn ngào
Tay nắn phím, ru hồn vào hoang dại
Đừng trách ai vô tình gieo hoang ngãi
Chỉ tại mình đóng mãi cửa con tim
Giữa hồng hoang loài thú vẫn đi tìm
Rừng táo chín mình cùng nhau nếm trải
Chiều cuối năm xem những gì được mất
Những lỗi lầm gặm nhấm mãi hồn hoang
Ta biết hết những gì ta phải sửa
Chiều cuối năm bếp nghèo ta nổi lửa
Chiều cuối năm mấy canh tàn qua nửa
Trái tim người ở giữa đã hanh khô
Ta thắp nến - thắp lên đời xanh ngát
Chiều cuối năm - ngào ngạt thoảng hương bay...
TỐNG THU NGÂN
KÝ ỨC
Có thể ngày nào đó chuyện đôi mình sẽ thành ký ức
Chuyện hôm nay chỉ là dĩ vãng xa mờ
Có gì lạ đâu mặt trời mọc lên rồi phải lặn
Chuyện chúng mình cũng sẽ vậy mà thôi
Chuyện chúng mình cũng như bao chuyện ở trên đời
Như nắng rồi mưa, như bình yên rồi giông bão
Như tươi cười... rồi héo úa thế thôi
Chẳng có gì lạ... không có gì xa lạ
Hoa nở rồi tàn, mây đến rồi tan
Vòng tay ôm chặt, rồi cũng có ngày buông bỏ
Biết thế rồi thì sẽ bình yên
Không lo lắng, không sống đời vội vã
Nếu mai này đường đời trăm ngã
Cũng ấm lòng những giây phút cho nhau
Dẫu gió mưa, bão tố thét gào
Vẫn ấm áp trong trái tim rộn rã
Có thể... một ngày ta sống bằng ký ức
Bằng âm vang của nhịp thở thanh xuân
Bằng con tim khao khát không ngừng
Bằng ký ức của hai người nông nổi...
TỐNG THU NGÂN
Ở GIỮA MÙA ĐÔNG SAO NHỚ THU
Đông đã qua rồi vẫn nhớ thu
Trời xanh nay đã có mây mù
Có màu tuyết lạnh - ơi tuyết lạnh
Có lá vàng rơi, gió vi vu
Có một ngày đông em nhớ thu
Đôi ta trên đỉnh của sương mù
Mùa đông giá rét - ơi giá rét
Em ở phương này, nhớ tiếng ru
Có một chiều đông em quàng khăn
Tình ta không thể như tuyết băng
Tình ta là nắng - ơi màu nắng
Đã trót yêu rồi, không ăn năn
Đông đã qua rồi vẫn nhớ thu
Nhớ chiều mưa gió, nhớ bụi mù
Nhớ lá vàng bay - bay tơi tả
Nhớ cánh hải âu, nhớ thiên thu
Chiều đông sao bỗng nhớ ù... u
Nhớ sao là nhớ anh che dù
Đi trong mưa tuyết - ơi mưa tuyết
Ở giữa mùa đông... sao nhớ thu...
U... ù... u... u... ù... u... u...
U... ù... u... u... ù... u... u...
TỐNG THU NGÂN
GALVESTON CHIỀU NAY
Chiều nay mình đi Galveston
Em hứa sẽ quên những giận hờn
Trách móc vu vơ trời mưa nắng
Bởi vì chiều nay _ Galveston
Chiều Galveston thật là vui
Để em quên hết những ngậm ngùi
Những lần đến trể em phải đợi
Anh phải đền em mãi không nguôi
Đàn chim sà xuống xin bánh mì
Bay lượn vòng quanh lối em đi
Say sưa điệu nhạc người du mục
Anh cũng góp vui điệu menly
Từng đôi rất đẹp _ áo cặp đôi
Chữ i love you nghe rất mùi
Sóng sánh tình anh cùng men rượu
Bay bổng lên trời nụ hôn môi
Galveston chiều nay nắng hanh vàng
Những đàn em nhỏ hát ngân vang
Đạp xe ríu rít như chim hót
Lồng lộng đất trời biển thênh thang
Chiều nay _ Galveston mây bay
Bên em anh siết mấy vòng tay
Em gom biển cả vào trong mắt
Chiều ... chiều Galveston nồng say ...
THẾ GIỚI CỦA EM
Thế giới của em dành cho anh một nửa
Một nửa kia em đem dấu đi rồi
Em tặng anh một nửa của chơi vơi
Cùng một nửa cuộc đời em giữ được
Thế giới của em làm sao anh biết được
Những giận hờn thương nhớ vu vơ
Để đêm về dệt những vần thơ
Tặng anh đó một con người xa lạ
Thế giới của em không có gì hối hả
Bình tĩnh yêu thương và chầm chậm cho đi
Em chẳng tính những cái gì mất được
Thế giới của em là con tim treo ngược
Treo yêu thương trên cành khô chờ đợi
Treo lòng mình trên tận đỉnh của ngàn năm
Treo đôi môi theo tiếng nhạc xa dần
Anh mang hết một nửa đời em đi vắng
Thế giới của em là những ngày rực nắng
Ta chung đường tay nắm chặt bàn tay
Đừng nói với em là ta chia hai
Em không cần một nửa kia ở lại
Thế giới của em là con tim hoang dại
Là ngu ngơ giữa chốn lập lờ
Là cuộn mình trong ký ức làm thơ
Là một nửa _ em đi tìm mãi mãi ...
_______________TỐNG THU NGÂN
ĐÀO NGUYÊN
Mênh mông, mênh mông
Chập chùng, chập chùng
Trùng khơi, trùng khơi
Chơi vơi, chơi vơi
Đào nở khắp lưng đồi
Vi vu, vi vu reo
Nhạc vang khắp lưng đèo
Xa xa trùng khơi vắng
Khói sương giăng giăng mờ
Đường xưa mờ lối cũ
Mong đợi người đi xa
Đào rồi vẫn đơm hoa
Trời xanh xanh mấy tầng
Ngóng trông rồi trông ngóng
Ơi khoảng trời yêu thương
Trái tim tràn ngập nắng
Chiều buông những nụ đào
Gom vào miền ký ức
Một mối tình thiên thu
Một mối tình thiên thu
TỐNG THU NGÂN
TÍM RƠI
Tím rơi ... rơi xuống tim buồn
Tím sầu nhè nhẹ chiều buông tóc dài
Tóc thề em để ngang vai
Thoảng hương hoa bưởi đắm say một đời
Tóc thề em để chơi vơi
Tím rơi ... rơi xuống ... bên đời quạnh hiu
Chiều êm ngọn cỏ liêu xiêu
Nhớ em ơi hởi chín chiều ruột đau
Từ em đã vẫy tay chào
Lời yêu thỗn thức, nghẹn ngào nhớ thương
Tím buồn, tím nhớ, tím thương
Tím rơi, tím rụng ngập đường lá me
Em về nón lá nghiêng che
Lỡ câu hò hẹn chuyến xe cuối cùng
Người đi, kẻ ở, ngập ngừng
Trắng đêm hò hẹn cũng chừng ấy thôi
Hoa mơ nở trắng lưng đồi
Tím rơi, tím nhớ, tím chờ đợi ai
Tím vừa hé nụ ban mai
Hương thầm quấn quít chia hai sao đành
Chim non rời tổ lanh chanh
Bên nhau chiều tím sao đành buông tay
Tím rơi sợi tóc mây dài
Đi trong chiều tím mình hai lối về
Tóc dài lặng lẽ đường quê
Sáng trăng hò hẹn đi về có nhau
Tím rơi theo hạt mưa mau
Một chân trời tím lao xao rơi buồn ...
________________TỐNG THU NGÂN
NGỰA HOANG VỀ
Hãy uống đi những giọt sầu rơi rụng
Ngựa hoang về trên bến nước xưa
Hãy uống đi mật đời thơm ngát
Ngựa hoang về dẫm nát hồn thơ
Hãy uống đi ánh trăng vàng óng mượt
Ngựa hoang về mấy lượt nhớ sông xưa
Buồn trông ngọn cỏ gió đùa
Bên bồi, bên lở mấy mùa trầu cau
Ngựa hoang về dẫm nát đời nhau
Dòng xưa, bến cũ mấy màu phôi pha
Ngựa hoang về đến quê nhà
Yên cương buông bỏ xa xa đứng chờ
Ngựa hoang nào có bến bờ
Bên dòng nước mát thẩn thờ đợi ai
Ngoài kia núi rộng, sông dài
Ngựa hoang đứng đợi… đợi hoài bóng xưa
Vẳng nghe trong ngọn gió đùa
Ầu ... ơ ... tiếng Mẹ ru đưa võng buồn
Chiều chiều nhớ giọt mưa tuôn
Ngựa hoang về đến đứng buồn chơi vơi
Vẳng nghe câu hát ru hời
Ngựa hoang về đến bên đồi mộng mơ
Ầu . .. Ơ . .. chín đợi, mười chờ
Ngựa hoang dẫm nát bến bờ tìm đâu...!
Ngựa hoang về . ..
____________________TỐNG THU NGÂN
MÀU SẮC TÌNH YÊU
Anh vẽ lên em những sắc màu
Vui , buồn , thương nhớ ... cả đớn đau
Vẽ lên mơ ước rồi đem xóa
Vẽ cả tương lai rất ngọt ngào
Anh vẽ lên em những sắc màu
Vẽ ngày hai đứa vẫn bên nhau
Đi trong vệt nắng vàng rực rỡ
Tình mình đẹp lắm _ tựa trăng sao
Anh vẽ lên em một màu hồng
Tình mình đẹp tựa nắng hừng đông
Sương mai lấp lánh trên cành lá
Chim hót véo von giữa cánh đồng
Anh vẽ lên em màu xanh rêu
Màu của mắt em , của những chiều
Hoàng hôn nắng quái vô cùng tận
Anh vẽ tặng em những dấu yêu
Anh vẽ lên em một màu vàng
Để biết tình anh vẫn nồng nàn
Vẫn cho em hết đời sương gió
Cho em nồng ấm lúc đông sang
Anh vẽ lên em màu tím buồn
Từ nay mãi mãi đã xa luôn
Từ nay mãi mãi không còn nữa
Anh vẽ lên em ... giọt mưa buồn ...
EM VẪN MƠ
Xuân đã qua rồi em vẫn mơ
Em vẫn mơ và vẫn cứ mong chờ
Mơ một Hưng Đạo Vương lừng lẫy
Đứng oai nghiêm cả dân tộc phất cờ
Xuân đã qua rồi em vẫn mơ
Mơ Quang Trung Hoàng Đế vượt bụi mờ
Đại phá quân Thanh ầm ầm nỗ
Dân tộc oai hùng nổi dậy phất cờ
Xuân đã qua rồi em vẫn mơ
Thuyền anh hồn nước gọi xa mờ
Lê lai cứu chúa liều mình chết
Lê Lợi oai hùng rửa vết nhơ
Xuân đã qua rồi sang tháng ba
Áo anh lễ hội với gươm ngà
Thấp thoáng ngoài kia hồn non nước
Giữ mãi trời Nam của chúng ta
Xuân đã qua rồi bóng nước xanh
Thuyền anh lướt sóng nhanh thật nhanh
Cho kịp một năm ngày lễ hội
Cho tình dân tộc vẫn ngát xanh
Xuân đã qua rồi em không quên
Lịch sử oai hùng cứ gọi tên
Nam hà cuồn cuộn _ sông lấp lánh
Bóng một quân vương tiếng sấm rền ...
_________________TỐNG THU NGÂN
LÀ KHI ANH NHÌN THẤY EM
Là khi anh nhìn thấy em
Vũ trụ xôn xao và trời đất cũng say mèm
Anh chếnh choáng bước vào cánh cửa
Ánh hào quang rực sáng ở bên thềm
Là khi anh nhìn thấy em
Bảo ngoài kia cũng yên ắng một miền
Biển nhè nhẹ hôn lên bờ cát mịn
Anh ngủ mơ trong giấc ngủ ngoan hiền
Là khi anh nhìn thấy em
Bông hoa tuyệt dịu rất ngọt mềm
Ta đón em từ con tim của Chúa
Chúa nhân từ đã tạo ra em
Là khi anh nhìn thấy em
Gió bâng khuâng thỗn thức êm đềm
Bài thánh ca từ trái tim anh hát
Chúa đã cho anh được yêu em
Là khi anh nhìn thấy em
Mùa đông rất tuyệt , rất dịu êm
Ấm áp tình anh hương thơm ngát
Gom cả biển đời trong mắt em
Em đã nồng nàn... em rất em...
Cho anh trái ngọt...rất ngọt mềm
Cho anh gom cả trời băng tuyết
Hát khúc nhạc tình với riêng em....
Là khi anh nhìn thấy em . ..
Là khi anh nhìn thấy em ...
TỐNG THU NGÂN