Nho Đoàn

NHỚ MÁI TÓC HONG PHƠI

Anh ấy bảo Nhớ bóng ai một thời hong tóc Sợi vương dài quên cả thời gian Cái bóng nghiêng nghiêng như gánh nặng nồng nàn Gửi tới nhau những ngày xa cách Chiếc lá vàng luẩn quẩn nơi sân gạch
Anh ấy bảo
Nhớ bóng ai một thời hong tóc 
Sợi vương dài quên cả thời gian
Cái bóng nghiêng nghiêng như gánh nặng nồng nàn
Gửi tới nhau những ngày xa cách
 
Chiếc lá vàng 
luẩn quẩn nơi sân gạch
Nó buồn phải chia tay với mái nhà tranh
Ngõ vắng chỉ còn mấy sợi nắng hanh
Gió vô tình thổi về nỗi nhớ
 
Sợi tóc 
phai màu trách ai một thuở
Chẳng che đầu mà gội nắng chiều rơi
Anh ấy nói…
Chỉ thương người xưa mang tóc hong phơi
Để nỗi nhớ chơi vơi... mỗi lần về thăm lại.
 
Nho Đoàn         
Nam Định ngày 20/11/22 ĐN
                       
Nho Đoàn