Bài viết mới nhất từ Nho Đoàn
Em nhờ hái hộ
Em nhờ hái hộ hạt mưa
Ngoài trời nắng vẫn dãi bừa xung quanh
Em nhờ đong ít nắng hanh
Phải ngày mưa đổ xung quanh phố mình
Thương nhau thì hái chữ tình
Nơi cây hạnh phúc bên đình làng ta
Mưa ngâu
Mưa rơi
ướt cả thềm nhà
Mà sao lại gọi đó là mưa ngâu.
Mưa rơi
trắng nửa mái đầu
Ấy là bởi họ thương nhau đấy mà.
Đời thương
những hạt mưa sa
Còn tôi là gánh nợ mà em mang.
Đừng quên
Đừng quên ta với mùa thu
Dẫu rằng nắng gắt cho dù mưa xa
Nắng vàng úa bóng chiều tà
Lệ rơi từ dải Ngân Hà vào thu
Mây lang thang tựa cánh dù
Non xanh phủ áng mây mù trước mưa
Hạ Long Mưa
Ngắm vịnh toàn thấy mưa rơi
Nước, non,không chỉ trắng trời những mưa
Con tầu lúc lắc đung đưa
Rượu một lưng cứ như vừa mới say
Hoa Lửa
Phượng nay đã thắp lửa rồi
Bồng bềnh theo gió như trôi bên mình
Lửa trời hay đốm lửa tình
Ngỡ ngày hai đứa chúng mình bên nhau
Chả cùng giống giống một màu
Cứ rừng rực cháy trên đầu lửa rơi
Biển cạn
Biển không hề hết nước
Sao biển cạn em ơi
Biển có đường chân trời
Mà sao đi chẳng tới.
Sóng biển xa vời vợi
Ngọn mãi mãi bạc đầu
Nơi sóng vỗ là đâu
Chỉ là bờ cát trắng.
Nhớ Vạt Nắng Đông
Nhạt nhoà một vạt nắng đông
Giận ai mà dãi xuống đồng nắng ơi
Thương người lưng bán cho trời
Mặt bán cho đất bao đời tóc xanh
Chiều buông mấy sợi nắng hanh
Sợi thương sợi nhớ đan thành hồn quê
Biển cạn
Biển gọi con sóng dậy
Giận dữ lúc bão dông
Biển ôm nhẹ vào lòng
Cả một thời muối mặn.
Biến chẳng thể nào cạn
Luôn thương nhớ vơi đầy
Biển mãi để trăng say
Bên anh người lính trẻ.
Em gửi lời thỏ thẻ
Hoà theo sóng nhấp nhô
Anh canh giữ biển bờ
Gửi lời thương em mãi.
Cái Bóng
Người bước đi bóng đổ dài nghiêng ngả
Nghiêng hôm nay trưa mai bóng tròn thôi
Nắng chiều nay,tôi với bóng của tôi
Chẳng hề buồn dẫu bóng tròn hay ngả
Ơ cái bóng chiều nay không vội vàng mà thư thả
Bóng chẳng buồn mà nó cũng chả vui
Mình ngắm theo bóng thấy ngậm ngùi
Con nắng khuất bóng đổ dài cũng khuất
Giọt Chiều
Giọt chiều rơi xuống thời gian
Nỗi buồn để lại nồng nàn mang theo
Mắt huyền giấu tận lưng đèo
Bồng bềnh trôi ngỡ trăng treo nửa vành
Bâng Khuâng
Hoàng hôn thả chút bâng khuâng
Gió mơn man cuốn mấy vầng mây trôi
Người đâu - ở chốn xa xôi
Nhìn theo nỗi nhớ cuối trời bâng khuâng
Sợi nắng đong đưa
Cuối chiều sợi nắng đong đưa
Nhuộm hoàng hôn tím cơn mưa qua rồi
Tóc thề ai dãi ra phơi
Như mây quyện gió phía trời xa xa
Người ơi.! còn ta với ta
Hai đầu nỗi nhớ chỉ là một thôi
Sông nhạt
Sao nỡ gọi sông quê mình nhạt
Thoảng hương dừa trong gió mát chiều quê
Nước vẫn xuôi dòng sông mãi gọi đam mê
Của tuổi thơ lội tìm tôm cá.
Dòng sông quê ngọt ngào thân quen có gì đâu xa lạ
Vẫn con đò bên này và bến đợi bên kia
Bung như những sợi bông của đám cò thìa
Từ phương bắc bay về kiếm mồi trong rừng sú.
Tôi Thương
Nghĩ thương cái tuổi thơ thôi
Thuở ngày xưa đã qua rồi còn đâu
Nửa đời mưa nắng dãi dầu
Qua gian nan có cơ cầu mới nên
Hạt bụi nhỏ ai biết tên
Chân trần nắng đỏ gội lên mái đầu
Đường dài lối rẽ ở đâu
Cứ đi cho đến bạc đầu chưa thôi
Chia Tay Tháng Ba
Mình chia tay nhé tháng ba
Với cơn gió lạnh làm quà mang theo
Đã qua cái tháng đói nghèo
Đã qua bao những gieo neo tảo tần
Qua rồi hương của mùa xuân
Những cơn nắng cháy cũng gần đến nơi
Tay nâng những đốm lửa rơi
Của cây sao nói lửa trời bỏ quên
Vị Quê
Nghĩ thèm chút vị quê hương
Của ngày xưa bỏ trên đường mình qua
Cái ngày xưa đã rất xa
Mái tranh vách đất sao mà thân thương
Tìm về chả thấy con đường
Quanh co bùn đất bụi vương nắng hè
Khoai thơm hoà với nước chè
Chuyện quê thôi, thế mà nghe nao lòng
Một chút lãng đãng
Lang thang miền đất khô cằn
Tay mình chạm tới ngỡ gần mà xa
Biển xanh sóng hát ngân nga
Cái tình ấy vẫn mặn mà đó thôi
Hoàng hôn biển tím lại rồi
Nắng chiều tắt chỉ còn tôi mơ màng…
Chỉ mong
Chỉ mong mỗi sớm mai thức dậy
Thấy một ngày bình yên
Không một chút ưu phiền
Không một lời than thở
Chỉ mong mỗi sớm mai thức dậy
Ánh bình minh rạng rỡ
Quên đi bao trăn trở
Để lòng mình thảnh thơi
Tôi đi tìm tôi
Tôi đi tìm tôi trong nỗi nhớ.
Mà quá khứ đã lâu rồi như hơi thở tháng,năm.
Tôi ở trong em hay tan trong nước giống ánh trăng rằm.
Lóng lánh con tim với ngàn vạn mảnh lung linh không nhỉ.
Tôi đi tìm tôi giữa đêm dài mộng mị.
Bởi giấc ngủ không đầy mãi thao thức với canh khuya.
Vãn Xuân
Ông trời thả gió vào xuân
Nên mưa rơi cứ giọt gần giọt sa
Vẫn biết rằng xuân chẳng già
Chỉ phải lo cái xuân nhà thế thôi
Mùa xuân nào cũng sẽ trôi
Xuân qua xuân lại tái hồi mùa xuân