Bài viết mới nhất từ Đoàn Hữu Thuấn
ƯỚC MUỐN
Tôi lại muốn tìm về ký ức xưa
Nơi vùng quê bên lũy tre yên ả
Để ra sông bắt con tôm con cá
Đợi đầu làng nhận xâu muỗm mẹ cho
Tôi muốn trở về ký ức tuổi thơ
ĐỪNG BUỒN NHÉ
ĐỪNG buồn nhé, ta ơi đừng buồn nhé
THỞ đều đi cho nhẹ bớt ưu phiền.
DÀI thời gian xem thế sự đảo điên
HÃY chấp nhận, buổi kim tiền đừng trách.
VƯƠN tới mãi những tấm lòng trong sạch
ĐỪNG BUỒN NHÉ
ĐỪNG buồn nhé, ta ơi đừng buồn nhé
THỞ đều đi cho nhẹ bớt ưu phiền.
DÀI thời gian xem thế sự đảo điên
HÃY chấp nhận, buổi kim tiền đừng trách
NHỚ MẸ
Ở trong này con không có mùa đông
Chỉ có lúc tiết trời se se lạnh
Con nhớ mãi cơn mưa phùn chẳng tạnh.
Mẹ ướt dầm khi cấy lúa ngoài đồng
Giờ xa quê con lại nhớ mùa đông
NHỚ MẸ
Ở quê mình
Trời cũng đã lập đông.
Cái rét ùa về lạnh tới từng góc phố.
Trong Nam này
Con nghe từng cơn gió,
Đài báo lạnh về... Con nhớ Mẹ đêm đông ..?
Ở trong này,
Con không có mùa đông.
Chỉ có lúc tiết trời se se lạnh...
Con nhớ mãi...
Cơn mưa phùn .. mấy ngày chẳng tạnh.
Mẹ ướt dầm khi cấy lúa ngoài đồng ...
Giờ xa quê,
Con lại nhớ mùa đông.
Con nhớ cả tấm chăn bông nặng trĩu...
Con nhớ Mẹ !
Suốt quanh năm bận bịu.
Đông giá lạnh căm ... Mẹ chờ đợi xuân về.
Tiết trời đông,
Con nhớ Mẹ tái tê...
Chỉ muốn được trở về bên mộ Mẹ.
CÚI GỤC ĐẦU CON KHÓC THẦM KHE KHẼ...
CON MUỐN TRỞ VỀ QUỲ BÊN MỘ MẸ ĐÂY...
ĐOÀN HỮU THUẤN
THU PHAI
Bâng khuâng dạo cảnh thu phai.
Buồn trông chiếc lá rụng bay nhạt nhoà.
Thu phai, ừ nhỉ... thu qua.
Chuông chùa chợt đổ ngân nga cuối trời.
Cảnh chiều thu giọt sương rơi
Mình ai lẻ bóng bên đời gió sương.
Mặt hồ mờ ảo vô thường
Thu tàn đông tới... trên đường mình ta.
Lãng tử khắp chốn là nhà
Gió mây tri kỷ... trăng già tri âm.
Cùng thu dạo khúc đàn cầm
Tiễn thu... gửi khúc nhạc trầm tặng thu...
Người cầm bút
HÀ NỘI NGÀY ẤY
Ngày thu muộn nhớ về thu thuở ấy
Năm cửa Ô tràn ngập sắc cờ bay.
Đoàn quân về hoà sắc áo màu cây.
Hoà tiếng hát tiếng hò reo sấm dậy.
Cả Hà Nội, tưng bừng như ngày hội
Đón các anh vui chiến thắng trở về.
Nhớ năm xưa các anh dõng dạc thề.
Vì tổ quốc cảm tử! Vâng, ngày ấy...
Gió Hồ Tây còn vang lời Bác dạy:
Giữ non sông...Tiếp bước các vua Hùng.
Lời ba quân như cây đổ núi rung
Cuộc kháng chiến, ta đã giành thắng lợi.
Hà Nội ơi! Rừng cờ sao phấp phới.
Đoàn quân về tiếp quản lại thủ đô.
Hồn non sông tô thắm mãi màu cờ
Sông núi Việt lại về tay dân Việt.
Kỷ niệm
Ngày giải phóng thủ đô
10.10.1954 – 10.10.2018
Đoàn Hữu Thuấn
NƯỚC NON XIN VĨNH BIỆT NGƯỜI
NƯỚC Nam cờ rủ hai hàng
NON sông vĩnh biệt! Tiễn chàng chiến binh.
XIN từ biệt trước anh linh
VĨNH hằng cực lạc, gửi mình thiên thu.
BIỆT ly ngay giữa Thủ đô
NGƯỜI đi đi mãi mịt mù khói sương.
TRỜI Nam đổ lệ khóc thương
THU buồn hiu hắt vấn vương bóng Người.
LẶNG thầm đếm hạt mưa rơi
GIÓ thu nhè nhẹ tiễn người cố nhân
MƯA thu từng giọt bần thần
RƠI trong tĩnh lặng tiếng ngân não lòng.
KHÓC người tôi lại chờ trông
THẦM mong Nước Việt non sông rạng ngời.
NƯỚC NON XIN VĨNH BIỆT NGƯỜI
TRỜI THU LẶNG GIÓ MƯA RƠI KHÓC THẦM.
22-9-2018
Việt Nam Đã gục ngã Trước ngưỡng cửa thiên đường ! Phút thứ 119 ..!
Thật tiếc !
Nhưng cũng thật đẹp !
Nhìn sân tuyết phủ trắng xoá như mặt hồ,
tôi lại liên tưởng tới vở vũ kịch ba lê:
Cái chết của con thiên nga !
Vâng !
Các cháu đã đá tuyệt đẹp, như những vũ công Ba lê...
Và cái cách thất bại của các cháu thật tuyệt vời như cái chết của những con thiên nga trên mặt hồ phủ đầy tuyết trắng ...!
Xin cảm ơn các cháu !
Các cháu đã là những anh hùng trong lòng người hâm mộ ...!
Cảm ơn Ngài Pak Hang Seo !
Nhìn Ngài cháy hết mình cùng đội tuyển
Nhìn Ngài đặt tay lên trái tim khi quốc ca VN cất lên, tôi thấy quý mến Ngài thực sự !
Hãy gắn bó cùng bóng đá VN, đất nước chúng tôi không bao giờ quên Ngài , một người hùng trong lòng người Việt Nam !
XIN CẢM ƠN VÌ TẤT CẢ !
XUÂN & EM..!
Giờ tháng Chạp,
Đông đang hồi lạnh giá.
Xuân sắp về ... đem nắng ấm bừng lên.
Trong đêm đông,
Xuân vẫn đợi bên thềm.
Mặc lạnh giá ! Xuân bên Em ... sưởi ấm…
Giữa đông tàn,
Cây như khô... trụi lá…
Khi Xuân về ... Cây ra lá hồi sinh...
Nắng Xuân hồng,
Cho đôi má em xinh..!
Thật tuyệt vời ! Như chuyện tình đôi lứa...
Em đón nhé !
Xuân đã về bên cửa.
Ta bên nhau muôn thủa chẳng rời xa...
VUI CÙNG NHAU, GIỮA NẮNG ẤM CHAN HOÀ.
HẠNH PHÚC ẤY SAO MÀ ... SO SÁNH ĐƯỢC..!
TIẾNG SÁO ĐÊM
Đêm đông tàn, trời phương Nam se lạnh
Nơi bến sông vắng lặng của đồng quê
Chợt vang lên tiếng sáo trúc đê mê
Ôi tiếng sáo dắt ta về quê mẹ
Đêm tĩnh mịch tiếng sáo vang trầm bổng
Rất du dương trong khúc nhạc tình buồn
Như Trương Chi đang thương nhớ Mị Nương
Bằng khúc nhạc tiếng sáo buồn tê tái
Từng nốt nhạc rất công phu luyến láy
Sáo ngân nga như xoáy tận đáy lòng
Tiếng sáo đêm như lướt giữa không trung
Như sà xuống vờn mặt sông lay động
Gã thi sĩ nâng lên ly rượu trắng
Tai lắng nghe từng nốt sáo ngân vang
Mắt lim dim nhìn con sóng mơ màng
Như chìm nghỉm trong nhạc lòng sâu thẳm
Đêm đã khuya tiếng sáo vừa chợt dứt
Khách mơ màng bừng tỉnh ngước mắt trông
Trong ngất ngây tiếng sáo với men nồng
Một bài thơ cũng vừa xong vần cuối...
TÔI ƯỚC
Tôi ước
Trên đời hết chiến tranh !
Nhân gian khắp chốn chuộng hoà bình.
Nơi nơi
Vui khúc hoan ca mãi.
Xứ xứ bình an... nụ cười xinh .
Tôi ước
Thiên tai chẳng xảy ra !
Ước cho mưa gió được thuận hoà.
Nông dân
Vui sướng mùa thu hoạch,
Chốn chốn bội thu ... thóc đầy gia .
Tôi ước
Bệnh tật phải lùi xa !
Ước cho sức khoẻ khắp mọi nhà.
Ước cho
Tệ nạn không còn nữa,
Thân thể tráng kiện vui hát ca...
Tôi ước
Xã hội mau văn minh !
Giáo dục, y tế... hãy hết mình.
Lo cho
Dân tộc cùng thăng tiến,
Rạng rỡ non sông ... ngọc kết tinh !
Tôi ước
Một điều cho riêng tôi !
Hai chữ BÌNH AN... chỉ thế thôi.
Tôi muốn
Trải lòng cùng nhân thế,
Hát khúc hoan ca... với cuộc đời.
Giáng sinh
Đã tới khắp muôn nơi !
Nhân gian vui đón .... vui thật vui !
Tôi ước, ước nhiều hơn thế nữa !
Cầu mong Chúa nhận ! cho đời vui !
NGỌN LỬA HỒNG !
Ta đốt lửa cho thêm hồng em nhé !
Lửa tình yêu ! thật nồng ấm nghe em.
Lửa bừng lên ! sẽ xoá hết đêm đen.
Sẽ xua đi... những gì là... băng giá.
Ta khơi lại, ngọn lửa hồng ấm toả.
Giữa màn đêm, bóng tối sẽ lui dần.
Ngọn lửa hồng, sưởi ấm khắp châu thân.
Ta cảm nhận tấm chân tình... ấm áp.
Hãy vui nhé, ta đón chào năm mới !
Với niềm vui, niềm tin... thật vô bờ !
Mặc cho đời, với con sóng cuồng xô,
Ta sẽ tới những bến bờ hạnh phúc .
Lửa đã sáng ! đã xua tan đêm tối.
Đón bình minh, ríu rít tiếng chim ca.
Tay nắm tay, vui nắng sớm chan hoà.
Đời đẹp lắm ! dù sao đời... vẫn đẹp !
CHÀO 2018
Ta đứng đó ! Với niềm tin cháy bỏng.
Hy vọng về sáng lạn của tương lai...
Những khó khăn ta để lại phía sau,
Năm mới đến ! Bao nguyện cầu như ý!
Chào mười tám! Những năm đầu thế kỷ.
Ta đứng đây, bao hy vọng tràn trề.
Ta lắng nghe trong tiếng gió vọng về...
Hồn sông núi, hoà quyện hồn dân tộc..!
Việt Nam ơi ! Đứng lên từ lửa khói...
Hết binh đao !... ta xây lại từ đầu.
Mặc kẻ thù, bầy bao kế mưu sâu.
Ta vững bước ! Sánh vai cùng bè bạn.
Dẫu có lúc, phải vượt qua hoạn nạn.
Ai nên khôn mà chẳng khốn bao giờ.
Đón xuân về ! Ta dệt mấy vần thơ.
Chào năm mới ! Mở ra thời cơ mới !
LIỆT SĨ VÔ DANH !
Anh nằm đó
Giữa cao nguyên đá.
Xứ Đồng Văn chót vót cổng trời.
Khắp bốn bề,
Toàn đá ... chơi vơi.
Anh nắm đó ... lắng nghe gió thổi…
Quân xâm lược,
Tràn qua biên giới.
Gieo đau thương cho nước Việt mình.
Khắp vùng biên,
Chết chóc điêu linh.
Anh cầm súng quên mình chống giặc.
Là người dân,
Bình thường chất phác.
Quen cuốc cày trồng lúa trồng khoai...
Lửa đao binh,
Lan đến đất này...
Anh buộc lòng ...đổi cày thay súng.
Anh nằm lại,
Khi im tiếng súng.
Lũ giặc thù phải cuốn xéo đi..!
Anh mỉm cười,
Nhắm mắt ... ra đi...
Anh trở về vòng tay … đất Mẹ..!
Tôi bên Anh...
Thì thầm khe khẽ...
Hãy an lòng yên nghỉ nhé Anh..!
DÂN TỘC MÌNH SẼ MÃI TRƯỜNG SINH
NƯỚC NON VIỆT MÃI CỦA DÂN TỘC VIỆT !
ANH !
Khẩu súng thép vẫn còn nguyên chỗ cũ!
Anh ở đâu làm sao đón anh về ?
Anh ở đâu sao chẳng chịu hồi quê ?
Mẹ vẫn đợi, Em vẫn chờ anh mãi !
Ngày anh đi con chúng mình nhỏ lắm .
Mẹ thì già, Em vụng dại biết chi.
Cha mất rồi, Anh lại tiếp bước đi...
Dưới cờ đỏ khúc quân hành giục giã ...!
Em bồng con tiễn Anh chiều cuối hạ
Mẹ khóc thầm buồn bã tiễn Anh đi
Thắp nén hương, Mẹ thành khẩn thầm thì...
Mẹ mong Cha giúp con mình chiến thắng !
Bao nhiêu năm, thời gian trôi đằng đẵng...
Anh không về ! Mẹ kiệt sức khóc Anh ...
Em thẫn thờ lau nước mắt vòng quanh,
Khi con hỏi sao Cha lâu về thế..?!
Đồng đội Anh kiếm tìm không ngơi nghỉ.
Mong đưa Anh về với Mẹ, với Em.
Tìm được Anh chỉ súng thép rỉ hoen...
Anh không thấy ! bao xót thương trong dạ.
Anh đã hoá thân Anh trong đất lạnh.
Thành khí thiêng sông núi nước non nhà.
Em xót Anh... tuy mắt ướt lệ nhoà...
Vẫn tự hào...!... vì Anh thành bất tử !
TRI ÂN
ƠN Cha
Ơn Mẹ sinh thành ,
THẦY Cô dạy dỗ , cho mình lớn khôn !
SOI đạo
Khai trí ...Thầy mong ...
LỐI nào đi đúng ?Thầy không quản gì .
MỞ đường
Dẫn bước con đi .
ĐƯỜNG đời nhiều ngả , phải đi nẻo nào !
CHO niềm
Kiêu hãnh bay cao !
CON dân Nước Việt Nam mau hùng cường !
VỮNG vàng
Bảo vệ biên cương .
BƯỚC chân Phù Đổng , noi gương anh hào !
DẶM ngàn
Chí cả nêu cao !
TRƯỜNG xưa vẫn nhớ công lao Cô Thầy
TƯƠNG thân
Tự lực... từ đây !
LAI láng tình Thầy, bồi đắp yêu thương ...
ƠN THẦY SOI LỐI MỞ ĐƯỜNG !
CHO CON VỮNG BƯỚC DẶM TRƯỜNG TƯƠNG LAI !
HÀ NỘI NGÀY ẤY !
Ngày thu muộn...
Nhớ về thu thuở ấy !
Năm cửa Ô tràn ngập sắc cờ bay .
Đoàn quân về !
Hoà sắc áo màu cây.
Hoà tiếng hát tiếng hò reo sấm dậy !
Cả Hà Nội,
Tưng bừng như ngày hội !
Đón các anh ! vui chiến thắng trở về !
Nhớ năm xưa...
Các anh dõng dạc thề...
Vì tổ quốc cảm tử.!.. vâng.. ngày ấy...!
Gió Hồ Tây
Còn vang lời Bác dạy:
Giữ non sông...tiếp bước các vua Hùng...
Lời ba quân
Như cây đổ núi rung !
Cuộc kháng chiến , cũng đã giành thắng lợi !
Hà Nội ơi !
Rừng cờ sao phấp phới !
Đoàn quân về tiếp quản lại thủ đô .
HỒN NON SÔNG ! TÔ THẮM MÃI MÀU CỜ !
SÔNG NÚI VIỆT ! LẠI VỀ TAY DÂN VIỆT !
TIỄN THẦY
Kính tặng Hương linh Thầy VĂN NHƯ CƯƠNG!
Xin cúi đầu vĩnh biệt Thầy !
Bâng khuâng ...
Ngã rẽ cuộc đời !
Hôm nay tôi tiễn Thầy tôi lên đường !
Thầy tôi,
Thầy Văn Như Cương !
Tuy không được học vẫn luôn kính Thầy !
Từ khi
Còn nhỏ thơ ngây .
Đã nghe danh tiếng của Thầy vang xa...
Hết lòng
Phụng sự quốc gia .
Trấn hưng giáo dục... bao la tình Thầy !
Hôm nay ,
Xin vĩnh biệt Thầy !
Cúi xin tiễn bước về nơi vĩnh hằng !
Học trò
Nước mắt vòng quanh !
Xếp hàng đưa tiễn vinh danh thầy - trò !
Ôi thầy !
Một kiếp đưa đò !
Nào ai còn nhớ... lái đò năm xưa !
Sông buồn ...
Bến vắng người thưa...
Con đò còn đấy ... sớm trưa đợi người !
Thầy về
Chốn ấy xa xôi...
Tôi về nơi cũ ... một thời dấu yêu !
TRỜI THU LẠI VẮNG SÁO DIỀU...
TRƯỜNG ĐÂY, TRÒ ĐẤY, THẦY YÊU ĐÂU RỒI... !?...