Bài viết mới nhất từ Tống Thu Ngân
TRIỆU ĐÓA HOA HỒNG DÂNG TẶNG NHỮNG THIÊN THẦN ÁO TRẮNG
Chuyện thời nay... là có thật
Tôi đã thấy những thiên thần
Với những đôi cánh trắng tuyệt vời
Những thiên thần quên mình để cứu người trong cơn đại dịch
Chuyện thời nay thật tuyệt vời
Những thiên thần dũng cảm chiến đấu cùng thần chết
Để giữ lấy mạng sống cho con người
XUÂN NHỚ MẸ
Xuân này con không về, ruột thắt, lòng đau
Chợ hoa tươi đủ các sắc màu
Con nhớ mẹ, không màu nào con yêu hết
Đêm giao thừa, mẹ thích cành mai đẹp
Nụ vàng mơ cho đầm ấm gia đình
Ngày mùng một con cháu về quây quần đầy đủ
Ba, mẹ ngồi con cháu chúc mừng xuân...
Bao lì xì đỏ thắm tưng bừng
Mẹ ngồi nhớ từng đứa con chưa về kịp
ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG
Với tay hái cả sơn hà
Long lanh mắt biếc nụ hoa hải đường
Sá gì một nắng hai sương
Sá gì qua mấy con đường đắng cay
Em cười tỏa nắng ban mai
Đi vào nhân loại ngày mai rạng ngời
Vô thường một đóa lên ngôi
CÁNH ĐỒNG CỪU
Mênh mông... mênh mông những đàn cừu
Dắt dìu nhau đi qua những cánh đồng bất tận
Những thảm cỏ xanh non giữa bầu trời tự do như hơi thở
Những đàn cừu vô tư theo nhau đi gặm cỏ
Bầu trời xanh cao và mây trắng lửng lờ
Đàn cừu yên bình như một bức tranh tĩnh lặng
Cả đàn cừu không biết rằng khi bộ lông che chở cho cơ thể của nó càng dày
HẠT GIỐNG TƯƠNG LAI
Đi trong mùa giáp hạt
Ta gieo những mầm non
Ta gieo ngàn hy vọng
Cho đời xanh - xanh hơn
Những chiếc lá non tơ
Đã vươn lên từng giờ
Đã xanh trong ngày nắng
Đã lớn trong ngày mưa
Đi trong mùa giáp hạt
Xôn xao ngọn gió đùa
NẮNG ĐÃ VÀNG
Nắng đã vàng và môi nàng đã thắm
Đàn ong đã về ủ mật ngọt tháng Năm
Những nụ hoa náo nức ươm mầm
Bao sự sống bước vào mùa giáp hạt
Nắng đã vàng gọi mùa chim hồng hạc
Cùng bay về nơi hò hẹn năm xưa
Tóc em bay theo từng cơn gió lùa
Mầm xanh mướt hẹn một mùa rực rỡ
Nắng đã vàng em ê a trang vở
Buổi khai trường trong tiếng nhạc ve ran
Dịch Cô Vi nên năm học lỡ làng
Em cắp sách đến trường khăn che mặt
Nắng đã vàng theo dòng đời sắp đặt
Chuyện áo cơm muôn thuở vẫn bon chen
Toàn nhân loại cùng chung tay xây mới
Nắng đã vàng ươm trên con đường đi tới
Đàn ong về vờn quanh tổ vo ve
Con bọ hung hăng trong cái nắng mùa hè
Người lương thiện sao cứ phải gồng mình chống giặc
CHIỀU CÁCH LY
Chiều cách ly em ở bên này hoa nở trắng
Anh ở bên kia nhớ tím ruột bầm gan
Chiều cách ly muôn dặm quan sang
Lòng không ngăn cách sao phải đành đôi đường cách trở
Anh ở bên kia nhớ em sóng gào than thở
Em ở bên này hoa nở rộn ràng yêu
Chiều cách ly ta thương nhớ nhau nhiều
Trong gang tấc mà như nghìn trùng ly biệt
Chiều cách ly mình nhớ nhau tha thiết
ME KEO ƠI
Me keo ơi nắng đổ trên đầu
Trời trong xanh không tìm ra giọt nước
Cõng em đi cơn khát đã rã rời
Chị nhỏ xíu đi nhặt những trái keo rơi
Me keo ơi... xin hãy mau rơi
Cho chị lượm để đàn em lót dạ
Tóc chị vàng hoe qua mấy mùa nắng hạ
Đợi mẹ về... đôi chân chị giẫm đầy gai
Mẹ keo ơi... chị còn nhỏ dại
Chưa biết đời trong đục ra sao
Chỉ biết rằng chân chị bị đau
EM ĐẾN THĂM CÔ MỘT CHIỀU MƯA
Em đến thăm cô một chiều mưa
Hàng hiên gió thổi, lá đong đưa
Tóc cô bạc trắng như sương khói
Vẫn đẹp lạ lùng, đẹp như xưa
Em đến thăm cô một chiều mưa
Cô trò ngồi nhắc chuyện ngày xưa
Cô nói nhớ em cô trò nhỏ
Rất hiền ngoan - con gái xứ dừa
Thế rồi em cũng phải xa cô
Tung cánh chim bay khắp biển hồ
Cô ngồi mong đợi cô trò nhỏ
Đợi mãi lòng cô cũng héo khô
Cô đợi em về đến thăm cô
Một ngày nắng đẹp, tiết hanh khô
Hàn huyên tâm sự như là bạn
Là bởi vì em cũng là cô
Cô vẫn cười vang... vẫn cười vang
Ngoài hiên lấp lánh khóm hoa vàng
Cô trò hạnh ngộ bao năm nữa
Trong ánh mắt cô chút mơ màng
Thế rồi... thế rồi... dòng đời trôi
Em buồn trong nước mắt chơi vơi
Cô nay... nay đã không còn nữa
Em khóc trong chiều... chiều mưa rơi...
TỐNG THU NGÂN
MÙA BỘI THU
Vàng mơ lúa đã chín rồi
Xinh xinh em cười con mắt có đuôi
Lúa vàng ngập cả bờ vui
Nắng reo trong gió ngọt bùi môi ngoan
Em cười rộn rã mùa vàng
Trời xanh, mây trắng rộn ràng bước chân
Mùa thu nắng cũng trong ngần
Theo em từng gót chân trần mơn man
Tay ôm, ôm cả mùa vàng
Mật đời hòa với hoa vàng, cỏ xanh
Em cười con mắt long lanh
Đất trời vào vụ mầm xanh trổ cờ
Nhân gian dẫu có thờ ơ
Cũng cười tươi đón mặt trời bình minh
Em cười, cười nụ thật xinh
Mùa vàng óng ả, nụ tình đơm hoa
Em cười, cười nụ mặn mà
Gom về tất cả mùa hoa ửng vàng
Dang tay ôm cả thế gian
Thắm tình nhân loại biển tràn yêu thương...
TỐNG THU NGÂN
CUNG ĐƯỜNG HẠNH PHÚC
Dang tay ôm trọn cung đường
Bình minh nhân loại đêm trường mênh mông
Dang tay ôm trọn dòng sông
Tinh mơ thức giấc mây hồng, nắng xanh
Em cười đôi mắt long lanh
Trăm sông, nghìn suối chảy quanh cuộc đời
Dù cho vật đổi, sao dời
Dang tay ôm hết nụ cười thế gian
Ru em giấc ngủ mơ ngoan
Cù lao chín chữ lo toan sinh thành
Dang tay một tấm lòng lành
Cầu cho nhân loại mùa xanh, lúa vàng
Dang tay ôm trẻ em ngoan
Cây cao, bóng cả trên ngàn xòe tay
Đi qua những nhánh sông dài
Qua miền biển rộng, qua ngày, qua đêm
Đi qua giấc ngủ êm đềm
Rừng xưa chín mộng yêu thêm cuộc đời
Dang tay ôm cả tuyệt vời
Bình minh ló dạng cuộc đời nở hoa...
VỀ MIỀN TUỔI THƠ
Tôi chắt chiu gom góp cho một chuyến trở về
Tôi muốn trở về nơi tôi đã từng được sinh ra
Mẹ bế tôi đem giấu vì một đứa bé sinh thiếu tháng xấu hơn là con mèo bé tẹo
Tôi nằm trong bụng mẹ vỏn vẹn bảy tháng mười ngày
Mẹ vui mừng vì tôi có đủ chân tay
Có mắt mũi và hình hài nguyên vẹn
Sinh con thiếu tháng mẹ không có sữa
Chắt nước cơm mẹ thay sữa nuôi con
Tôi đã lớn lên với những hạt cơm mẹ nhai và đút
Tuổi thơ tôi là rừng lá U Minh
Là mẹ sinh tôi chỉ có một mình
Là muỗi hát vi vu và rắn nằm chung tìm hơi ấm
Tôi sẽ về để tìm lại tuổi thơ tôi
Là cá đầy sông, là lúa trổ đòng đòng
Là rừng tràm trổ bông vàng đong đưa trong gió
Là tiếng ai chống xuồng về rộn rã cả mùa đông
Tôi háo hức tìm về miền tuổi thơ rực nắng
Tóc húi cua, mặc quần áo con trai
Tôi được đeo bông vào tuổi mười hai
Và để tóc chuẩn bị làm con gái
Tôi rạo rực đi về miền tuổi thơ nhảy cò cò và đánh trõng
Bắn cu li và đánh lộn với con trai
Miền tuổi thơ tôi lấp loáng nắng tháng hai
Chân không dép đến trường mang cặp đệm
Tôi học toán nhanh hơn bạn bè thành câu chuyện
Ông giáo già dọa sẽ đánh roi mây
Cho cả lớp lặng im nghe lời giảng
Miền tuổi thơ trong tôi bóng hoàng hôn trời bảng lảng
Tôi mua vé đi về miền tuổi thơ mưa dầm, nắng dội
Đi bắt cá đồng, xúc tép, mò cua
Tô canh khế, tép rong sao quá tuyệt
Về miền tuổi thơ lâu rồi xa biền biệt
Tôi đổi vé lên tàu về ga cũ
Vẫn cứ một miền hoa cỏ hoang sơ
Đã nuôi tôi lớn trong vòng tay của mẹ
Chuyến tàu đêm bên chiếc va li buồn lặng lẽ...
Về miền tuổi thơ ùa vào vòng tay mẹ
Hương bưởi dịu dàng mẹ gội tóc cho con
Con đường xưa vẫn nắng chiếu hanh giòn
Miền tuổi thơ ơi... sao mà thương nhớ quá...
TỐNG THU NGÂN – Mimosa Tím
CHẠM VÀO YÊU
Sáng bừng con mắt tinh khôi
Lời yêu vừa chạm vào môi ngọt ngào
Lời chào buổi sáng trao nhau
Ngập tràn năng lượng, dạt dào tình nhân
Thênh thang trên gót chân trần
Xuân tình réo gọi, nợ nần đời nhau
Bấm tay còn biết rằng đau
Trái tim còn biết xôn xao những chiều
Chạm vào nỗi nhớ liêu xiêu
Kìa đôi sóc tím dấu yêu mặn nồng
Bình minh trải ánh xuân hồng
Yêu thương vừa chạm mênh mông biển đời
Chào nhau buổi sáng tuyệt vời
Ly cà phê nóng ta ngồi tĩnh tâm
Yêu thương như đợt sóng ngầm
Âm thầm nuôi mãi những mầm xanh non
Chạm vào nỗi nhớ thơm giòn
Chả giò thơm lựng anh còn thương em...
MIMOSA TÍM
HƯƠNG XUÂN
Ta tận hưởng sắc xuân về tươi thắm
Hương ngọt ngào và hơi thở thanh tân
Ta đắm mình trong những sắc xuân
Hương trời đất và tình yêu bất tận
Ta đắm say những cành cam trĩu nặng
Chín vàng ươm như sắc nắng mơ màng
Xuân... xuân... xuân... xuân đã... đã xuân sang
Muôn cánh bướm trên đại ngàn vũ hội
Hoa ngọc lan cũng âm thầm mời gọi
Sớm bình minh năm mới rất rộn ràng
Chim chào mào nhặt thóc nhớ miên man
Con sóc tím tung tăng bên triền suối
Mùa xuân về ta chào thêm một tuổi
Một tuổi đời nặng, nhẹ có gì đâu
Ta đã qua ba vạn sáu nghìn sầu
Chấp tất cả ta đón chào xuân mới
Nhanh... nhanh... nhanh lên... đời đang vẫy gọi
Bốn phương trời lồng lộng gió với mây
Cuộc đời trôi qua như những rừng cây
Ta đứng đợi... trăm năm làm cổ thụ...
TỐNG THU NGÂN
CHIỀU CUỐI NĂM
Chiều cuối năm người mưu sinh vội vã
Nặng gánh cuộc đời, nặng nợ áo cơm
Hoa chất đầy xe mà bụng đói cồn cào
Hoa chất đầy xe mà lòng thấy nôn nao
Chiều cuối năm hoa được mùa nhưng rớt giá
Chở đem về hay đổ xuống sông
Sao khổ quá cái nghề trồng bông
Sao khổ quá những cuộc đời lận đận
Chiều cuối năm anh công nhân quét rác
Dọn cho đời mùa xuân mới tinh tươm
Chọn cho mình một nắng hai sương
Đôi giày rách tết này chưa thay được
Chiều cuối năm chị ve chai gom góp
Những mảnh thừa của khắp cả nhân gian
Chân đã mỏi mà tiếng rao lanh lãnh
Tìm thấy gì qua mấy nẻo giàu sang
Chiều cuối năm mẹ đi vay tiền góp
Đong cho đầy hủ gạo để nuôi con
Chai nước mắm mẹ cũng chẳng còn
Mua làm sao được mùa xuân đã mỏi mòn
Chiều cuối năm thằng bé lang thang
Manh áo rách che thân thể võ vàng
Bước vô định trên phố phường rực sáng
Đi về đâu khi trong lòng hoang vắng...
Chiều cuối năm vội vã cuộc mưu sinh
Chiều cuối năm ta suy gẫm phận mình...
TỐNG THU NGÂN
CHIỀU CUỐI NĂM
Chiều cuối năm gió lạnh về tơi tả
Gom hết chuyện lòng trải dọc, xếp ngang
Đời người chỉ là những chuyến đi hoang
Chân đã mỏi - nghe đông tàn giá rét
Chiều cuối năm ta ngồi đây nhớ hết
Chuyện vui buồn, lầm lỡ cũng qua mau
Chuyện yêu thương như khúc nhạc nghẹn ngào
Tay nắn phím, ru hồn vào hoang dại
Đừng trách ai vô tình gieo hoang ngãi
Chỉ tại mình đóng mãi cửa con tim
Giữa hồng hoang loài thú vẫn đi tìm
Rừng táo chín mình cùng nhau nếm trải
Chiều cuối năm xem những gì được mất
Những lỗi lầm gặm nhấm mãi hồn hoang
Ta biết hết những gì ta phải sửa
Chiều cuối năm bếp nghèo ta nổi lửa
Chiều cuối năm mấy canh tàn qua nửa
Trái tim người ở giữa đã hanh khô
Ta thắp nến - thắp lên đời xanh ngát
Chiều cuối năm - ngào ngạt thoảng hương bay...
TỐNG THU NGÂN
ANH ƠI HÃY CÙNG THỨC
Anh ơi hãy cùng thức
Cùng em chào đón bài thơ thứ một ngàn
Đóa hoa lòng sẽ nở khắp thế gian
Nở trên đỉnh của bốn mùa băng tuyết
Bài thơ tình thứ một ngàn em viết
Cho đôi mình trong giấc ngủ tương tư
Đỉnh ngàn hoa màu sắc chan hòa
Mây dịu vợi, bao la tình sương khói
Mở mắt ra, sắc cầu vồng sáng chói
Trăm năm rồi ta đã đợi chờ nhau
Đỉnh ngàn hoa lấp lánh một màu
Màu hạnh phúc được cùng nhau ôm trọn
Bài thơ thứ một ngàn em đã chọn
Không sẻ chia, không do dự, mơ màng
Thật mạnh mẽ vì trong em là thế
Em không thích trò đời dâu bễ
Hãy thức cùng em mở cánh cổng thiên hà
Cổng của yêu thương, kết đủ ngàn hoa
Hãy ôm em trong vòng tay trìu mến
Khóc thật nhiều để thấy những yêu thương...
Bài thơ tình thứ một ngàn của
TỐNG THU NGÂN – Mimosa Tím
Houston, 3 PM , November 28/2018
EM ĐẾN THĂM CÔ MỘT CHIỀU MƯA
Em đến thăm cô một chiều mưa
Hàng hiên gió thổi, lá đong đưa
Tóc cô bạc trắng như sương khói
Vẫn đẹp lạ lùng, đẹp như xưa
Em đến thăm cô một chiều mưa
Cô trò ngồi nhắc chuyện ngày xưa
Cô nói nhớ em, cô trò nhỏ
Rất hiền ngoan, con gái xứ dừa
Thế rồi em cũng phải xa cô
Tung cánh chim bay khắp biển hồ
Cô ngồi mong đợi cô trò nhỏ
Đợi mãi lòng cô cũng héo khô
Cô đợi em về đến thăm cô
Một ngày nắng đẹp, tiết hanh khô
Hàn huyên tâm sự như là bạn
Là bởi vì em cũng là cô
Cô vẫn cười vang... vẫn cười vang
Ngoài hiên lấp lánh khóm hoa vàng
Cô trò hạnh ngộ bao năm nữa
Trong ánh mắt cô chút mơ màng
Thế rồi... thế rồi dòng đời trôi
Em buồn trong nước mắt chơi vơi
Cô nay... nay đã không còn nữa
Em khóc trong chiều... chiều mưa rơi...
TỐNG THU NGÂN
NHỮNG CÁNH HOA DIÊN VĨ
Em chọn cho mình những cánh hoa diên vĩ
Loài hoa của lòng dũng cảm, trung thành
Loài hoa của sự khôn ngoan và may mắn
Loài hoa của tình yêu, con mắt của thiên đường
Em chọn cho mình loài hoa của yêu thương
Của hy vọng, của tấm lòng nhân hậu
Em chọn cho mình loài hoa của sức mạnh
Lòng tin yêu, đam mê và nhiệt huyết
Em chọn cho mình loài hoa thật tuyệt
Giữa thinh không, có bảy sắc cầu vồng
Em chọn cho mình loài hoa của mùa đông
Của sức mạnh, mong manh nhưng quyền lực
Em chọn cho mình lòng tin không ngờ vực
Dẫu tuyết rơi, hoa vẫn nở tuyệt vời
Trong giá lạnh vẫn xinh đẹp không thôi
Vẫn khoe sắc cho một ngày rực nắng
Em vẫn yêu những cánh hoa diên vĩ
Vẫn trung trinh trong hương sắc rạng ngời
Vẫn tỏa sáng trong những miền chơi vơi
Vẫn đứng vững trong phong ba bão tố
Ôm vào tim những cánh hoa diên vĩ
Ôm vào lòng sắc tím của thủy chung
Ta vẫn bên nhau cho đến tận cùng
Vẫn yêu mãi những cành hoa diên vĩ...
TỐNG THU NGÂN