Bài viết mới nhất từ Tống Thu Ngân
LỤC BÁT CHIỀU CHIỀU
Chiều chiều nghe tiếng vịt bầu
Gà con chip chíp mẹ đâu mất rồi
Mẹ gà đứng giữa chiều trôi
Dăm ba hạt thóc đứng ngồi không yên
Ngoài kia con gấu đi tìm
Đàn dê gặm cỏ một miền bình yên
Đàn trâu rảo bước ngoài triền
Đôi bò tình tự đi tìm khoảng riêng
Đầu hè ríu rít tiếng chim
Ngoài kia tu hú gọi miền dối gian
Cô hai gánh nước đầu làng
Đợi chàng năm mẹo mùa sang cưới liền
Khăn rằn ai quấn có duyên
Uống ba lít rượu nói xiên, nói quàng
Làng trên xóm dưới rộn ràng
Tùng tùng trống đánh gọi chàng tòng quân
Hoa sen ai hái ngoài bưng
Đem về cúng Phật thơm lừng chiều quê
Khoai lang Dương Ngọc đừng chê
Một màu tím ngắt đi về khó quên
Thuyền ai cập bến sông trên
Đợi con sông dưới sấm rền mùa mưa
Thương em anh trồng hàng dừa
Ngó qua ngó lại nàng chưa lấy chồng
Anh về mua một bó bông
Ngày rằm cúng Phật cầu mong vợ hiền
Ánh trăng rơi xuống bên thềm
Đôi ta chung một chiều êm hẹn hò
Hôm qua tát nước anh hò
Sáu câu vọng cổ hát cho người tình
Chiều chiều nghe gọi bình minh
Ra đồng sương sớm lung linh má hồng
Ai ơi thương con nước ròng
Đi cày ba bữa ngoài đồng phơi sương
Sáng trăng anh đi miệt vườn
Sầu riêng, măng cụt, mía đường cho em
Anh về cởi áo ra xem
Thấy ba miếng vá nhớ em nghẹn lòng
Thương em anh đi bắt còng
Mùa này còng lột - tấm lòng của anh
Chiều chiều anh khấn cao sanh
Ngày lành tháng tốt ta thành phụ phu
Gió đưa, gió đẩy mù u
Đèn khêu tỉnh giấc mịt mù tăm tăm
Chiều chiều con mắt đăm đăm...
Chiều chiều con mắt đăm đăm...
TỐNG THU NGÂN
BÔNG BẦU BÔNG BÍ LAO XAO
Em về lại bến sông xưa
Có con bướm trắng mới vừa bay xa
Em về thăm lại mẹ cha
Em về thăm lại mái nhà thân thương
Ngoài vườn dạ lý đưa hương
Ngoài hiên hoa bưởi còn vương tóc thề
Em về ai nhớ câu thề
Qua đây thương bậu, bậu về với qua
Làm thân con gái xa nhà
Mẹ cha thương nhớ vào ra mắt buồn
Sầu vương tháng bảy mưa tuôn
Vườn xưa vắng bóng áo hường hôm nao
Bông bầu, bông bí lao xao
Nhớ người xưa đó ngọt ngào cười duyên
Duyên em má lúm đồng tiền
Buồng cau, nải chuối nên duyên vợ chồng
Trời xanh ghen ghét má hồng
Để em lẻ bạn, long đong mấy mùa
Hoa mua ai bán mà mua
Bông bầu, bông bí cũng vừa vàng ươm
Thuyền xưa giờ đã căng buồm
Ra khơi sóng vỗ, mưa tuôn sóng gào
Bông bầu, bông bí lao xao
Phải duyên chồng vợ nghèo giàu cũng vui...
TỐNG THU NGÂN.
TÔI TẶNG CHO NGƯỜI
Tôi tặng cho người hay cho tôi
Những bông hoa rất thật ở trên đời
Hoa huệ, hoa hồng hay cẩm chướng
Cũng một tâm tình, cũng vậy thôi
Tôi tặng cho người hay tôi cho tôi
Những bông hoa đẹp... ấm tình người
Bông hoa biết nói và hờn giận
Hoa đẹp nghiêng nghiêng với cuộc đời
Sáng nay hoa cúc cũng buồn thiu
Hoa ngâu thôi cũng đã tiêu điều
Hoa của lòng ta đà khô héo
Ta xếp vào lòng đóa hoa yêu
Ngày mai hoa sẽ nở rất nhiều
Lộc Vừng bung nụ rất đáng yêu
Tình ta thôi đã... thôi đừng nữa
Hãy để hoa rơi theo gió chiều
Tôi tặng cho đời đóa hoa yêu
Hồng hồng, tím tím giấc cô liêu
Đóa hoa nhung nhớ không còn nữa
Ta hái tặng người nhớ xiêu điêu
Tôi tặng cho người hay cho tôi
Rừng hoa tươi đẹp của cuộc đời
Gom cả bình minh vào trong nắng
Tôi tặng cho đời... cả tình tôi...
TỐNG THU NGÂN _ 709
MÙA CHÔM CHÔM
Mùa chôm chôm ta dắt tay nhau về
Mùa chôm chôm anh dắt em về quê
Ơi quê ta mùa chôm chôm chín đỏ
Má em hồng rựng cả những bờ đê
Ơi... mùa chôm chôm em theo anh về quê
Về quê anh em thấy rất mê...
Bòn bon, măng cụt chôm chôm Thái
Mãng cầu, cam quýt hát xàng xê...
Ơi... quê anh Bến Tre con nước trong lành
Em theo anh trong dạ đã đành
Mê... quê anh dừa xanh rợp bóng
Hái chôm chôm...em tựa vào lòng anh
Ơi... quê anh còn có hàng me
Ơi... thương sao anh hát bài vè
Chiều nước lớn ta tắm sông rất tuyệt
Ơ... quê mình... ngộ lắm những chiếc ghe
Chiều chôm chôm anh dắt em qua cầu
Lắc lư... lắc lẽo hai mái đâu
Tóc mẹ bạc phơ vui cười nói
Trồng chôm chôm mẹ cưới... em làm dâu...
TỐNG THU NGÂN _ 707
ĐÊM PHONG LAN
Đêm phong lan tim ai rộn ràng
Ngoài hiên gió thổi lệ hai hàng
Gió mưa gào thét lòng bão nổi
Đêm phong lan ai nhớ ai muộn màng
Về đâu em hỡi đóa phong lan
Đời có gì vui mà vội vàng
Vó câu vùn vụt qua song cửa
Đêm phong lan ta mơ thấy chàng
Chập chùng... chập chùng đêm phong lan
Thương ai áo mỏng cánh hoa vàng
Đi trong chiều tím hồn hoang oải
Giấc mộng liêu trai thiếp với chàng
Về đâu đêm hỡi đóa phong lan
Dễ có mấy khi thiếp gặp chàng
Trăng treo đầu ngõ hồn chín mọng
Một cõi vô thường bước lang thang
Đâu đây hơi thở của phong lan
Của một tình yêu rất nồng nàn
Của đôi chim én mừng xuân mới
Của một diễm tình... đêm phong lan...
TỐNG THU NGÂN – Mimosa Tím _ 687
VỀ VỚI CHÂN TÂM
Buồn vui tự ở lòng ta
Vui buồn cũng thế... thiết tha với đời
Buồn trông cánh nhạn chơi vơi
Lòng ta tự tại, trách người mà chi
Tâm ta sáng - sợ cái gì
Đức năng thắng số mấy khi biết buồn
Sáng từ trong cõi vô thường
Ung dung với những tình thương vô bờ
Ta cười một buổi chiều mơ
Thoảng hương hoa bưỡi ngẩn ngơ đứng nhìn
Chiều nào cũng thật là xinh
Áo nâu, quần lụa lung linh mắt cười
Còn gì hơn nữa trên đời
Trà sen một ngụm tuyệt vời làm sao
Dây bầu, dây bí lao xao
Con ong hút nhụy ngọt ngào tình quê
Đi xa rồi cũng trở về
Bờ ao, ruộng lúa, con đê đầu làng
Chân tâm thiếp đối với chàng
Thơm như sen nở mơ màng dưới trăng...
CHIỀU NGHIÊNG NẮNG QUÁI
Thế rồi một buổi chiều nghiêng
Về miền nắng quái bên triền suối mơ
Chiều nghiêng giấc mộng hững hờ
Ngàn tia nắng quái tình cờ rọi qua
Thấy gì trong cõi người ta
Qua bao mùa nắng chan hòa niềm vui
Thế rồi một buổi chiều trôi
Những tia nắng quái đơn côi thẩn thờ
Trách ai dệt những vần thơ
Để nghe chiều xuống bơ vơ một mình
Thế rồi... cứ thế lặng thinh
Một trời kỹ niệm lung linh trở về
Nắng vàng rực rỡ chiều quê
Một miền ký ức u mê tìm về
Chiều nghiêng nghé ngọ bờ đê
Cỏ vàng xao xác trâu về gọi nhau
Chiều nghiêng nắng quái một màu
Ngồi nghe nắng quái chênh chao đổi mùa
Chiều nghiêng nắng quái quên chưa
Ngủ mơ trong những ngày xưa rực vàng...
MIMOSA TÍM
CHÈ MÙ U
Ngày rằm con nhớ chén chè
Mù u mẹ nấu hạt me trắng ngần
Nấu rồi mẹ đem ra sân
Múc mười hai chén mẹ dâng cúng rằm
Con ngồi nhớ mẹ xa xăm
Cốt dừa mẹ nấu thâm trầm hồn quê
Mù u mẹ nấu khỏi chê
Hạt mè vàng lựng ăn mê tới già
Người ta bánh đúc, bánh đa
Mẹ ơi, con nhớ thiết tha nồi chè
Đường mưa nón lá ướt che
Nuôi đàn con nhỏ, chèo ghe chống xuồng
Người đi rừng lá mưa tuôn
Mãng cầu chín rụng, chiều buồn quốc kêu
Mù u mẹ nhớ liêu xiêu
Người đi biền biệt chín chiều ruột đau
Mù u mẹ nấu ngon sao
Con ăn nhớ mãi hàng cau quấn trầu
Ầu... ơ nắng dãi, mưa dầu
Mù u mẹ nấu qua cầu gió bay...
EM CÓ THỂ QUAY VỀ THĂM QUÁ KHỨ
Em có thể quay về thăm quá khứ
Thăm lại ngày xưa nơi hai đứa hẹn hò
Thăm lại dòng sông với những con đò
Thăm dòng nước ngược xoáy vào lòng đau đớn
Em có thể quay về kỷ niệm xưa hỗn độn
Mắt đăm đăm... hình bóng cũ đâu rồi
Dòng đời đi qua, dòng đời trôi
Ngày thơ dại dắt tay nhau ta chạy trốn
Đừng hỏi vì sao em hay lẫn lộn
Yêu - không yêu - còn nhớ hay quên rồi
Tóc pha sương chiều nhạt tuyết rơi
Thiếu một bờ vai, thiếu một người tri kỷ
Em quay về bến xưa dung dị
Chân ngập ngừng... con nhạn trắng bay xa
Em đã là em - đã rất hiền hòa
Em vẫn muốn trở về thăm quá khứ
Cây thông cũ khắc ghi tình hai đứa
Buổi chiều về nắng trải lụa yêu thương
Chút mây hồng bên bến sông Tương
Chiều hai đứa nhớ thương nhau quay quắt
Em có thể trở về thăm bến vắng
Nhặt lá rơi nghe thương nhớ tơi bời
Giữa mênh mông dạo với trùng khơi
Em có thể... đã về thăm quá khứ...
TỐNG THU NGÂN – MIMOSA TÍM
MÙA HOA LAVENDER
Có một mùa hoa lavender
Nở bạt ngàn ở miền nam nước Pháp
Có một mùa hè ta lạc giữa cánh đồng lavender
Có một mùa hè ta sống giữa đồi mơ
Băng qua những khu rừng
Những mặt hồ đầy thiên nga màu trắng
Hoa rực rỡ giữa thiên nhiên đầy nắng
Những con thuyền nằm đợi những tình nhân
Ta đi qua con đường ấy biết bao lần
Cưỡi xe đạp vòng quanh khu vườn Nhật
Mùa hè với những ngày hội Cannes
Những tài tử, giai nhân về hội tụ
Mùa lavender ngát hương
Màu tím giăng giăng đẹp lạ thường
Anh nắm tay em băng qua mùa rực rỡ
Lavender ơi... lavender đẹp tuyệt vời
Cũng có lúc ta cùng nhau xem kịch
Sân khấu mênh mông trãi khắp mấy cánh đồng
Ta nắm tay nhau đi giữa mênh mông
Tay ôm trọn mùa lavender tuyệt mỹ
Có một mùa hoa lavender
Xa xa là tháp chuông nhà thờ
Anh nắm tay em cùng nhau cầu nguyện
Tình chúng mình tím mãi những mùa lavender...
TỐNG THU NGÂN – Mimosa Tím 643
THẮP ĐÈN
Thắp đèn xem chuyện ngày xưa
Mẹ ngồi đan áo, người chưa trở về
Thắp đèn cho tỏ câu thề
Chân trời, góc biển vẫn về với nhau
Thắp đèn soi chuyện trăng sao
Cuội ngồi, Cuội ngắm trên cao Chị Hằng
Thắp đèn xem có nên chăng
Dưa lê, dưa hấu, củ năng, củ dền
Ai ơi xin giữ lấy nền
Cội nguồn, tinh túy, đừng quên nếp nhà
Rưng rưng hát một câu ca
Hồn thiêng sông núi, ông bà tổ tiên
Thắp đèn xem chuyện ngửa nghiêng
Xem đời gian dối, đồng tiền bẻ hai
Thắp đèn ngắm một nhành mai
Cành đào khoe sắc, tết này thật vui
Thắp đèn đi biển ngậm ngùi
Phong ba bão tố những ngày đa đoan
Thắp đèn điểm chút phấn son
Nụ hoa hàm tiếu vẫn còn đâu đây...
MIMOSA TÍM
HAI NỬA MÙA THU
Em gửi về anh nửa mùa thu
Mưa bay giăng mắc, gió vi vu
Một nửa bên nầy buồn hiu hắt
Một nửa thu kia phủ bụi mù
Em gửi về anh nửa mùa thu
Gom lá vàng rơi đốt mịt mù
Khói bay làm mắt em cay xé
Gởi gió về anh vạn tiếng ru
Em ở nơi nầy, nửa mùa thu
Mưa bay... ai sẽ đứng che dù
Sợ em ướt áo chiều hoang lạnh
Sợ em lạc lối giữa sương mù
Hai nửa mùa thu rất nhớ nhau
Chiều buông lạnh giá buốt một màu
Ai sẽ dìu em vào cõi mộng
Để mùa thu tím... tím ngọt ngào
Chiều nay hoa nở... tỏa mùi hương
Ai sẽ nhớ em mấy dặm trường
Thênh thang phố cũ mùi hoa sữa
Anh có nhớ em... mấy đại dương
Hai nửa mùa thu đã tím rồi
Tìm nhau trong khoảng lặng chơi vơi
Nhớ ai... ai nhớ... ơi thu tím
Hai nửa mùa thu... rất tuyệt vời...
Hai nửa mùa thu.... rất tuyệt vời...
Hai nửa mùa thu... rất tuyệt vời...
ĐÊM BẮC CỰC
Đêm Bắc Cực mênh mông tuyết trắng
Ngày ở đây không thấy ánh mặt trời
Một đời người nghiêng ngửa chơi vơi
Đêm Bắc Cực gió lùa, tuyết rơi tơi tả
Chân rời rã trên chuyến tàu trăm ngả
Biết về đâu đêm Bắc Cực mù khơi
Giữa biển đời con tàu nhỏ chơi vơi
Mà bến đỗ cả đời chưa tìm thấy
Đêm Bắc Cực người đâu chẳng thấy
Một màn đêm giá lạnh buốt con tim
Ta yêu người - loài gấu vùng hoang dã
Nơi Bắc Cực người sinh ra trong đá
Đêm Bắc Cực mênh mông... mênh mông
Mình nắm tay nhau mà chẳng có hoa hồng
Đêm lạnh buốt tìm cành hồng đâu phải dễ
Đêm Bắc Cực mình đưa nhau về
Đêm Bắc Cực muôn loài thú đi hoang
Gió vi vu trên những đại ngàn
Ta tìm nhau tay trong tay ấm lạnh
Soi mãi trong lòng đêm Bắc Cực mênh mông
Đêm Bắc Cực - anh loài thú đi hoang
Để tìm em nữ hoàng băng giá
Bão đã lên rồi tuyết trắng như bông
Đêm Bắc Cực bão nổi trong lòng...
TỐNG THU NGÂN
ĐỪNG HỎI EM VÌ SAO THU VÀNG
Đừng hỏi em vì sao thu vàng
Hay là mùa lá đã sang ngang
Hay là nắng đã không thèm nhớ
Réo rắt đàn ai khúc phủ phàng
Đừng hỏi em vì sao thu vàng
Hoa hồng thôi nở khóc sang ngang
Loài hoa tím nhớ chiều nhạt nắng
Nắng đã lắt lay cánh bướm vàng
Đừng hỏi em vì sao thu vàng
Khóc người em nhỏ đã sang ngang
Khóc cho tình muộn đà dang dở
Một khối tình thu vẫn mơ màng
Đừng hỏi em vì sao thu vàng
Biết trả lời sao lại sang ngang
Tái tê chiều lạnh hồn hoang lạnh
Đừng hỏi vì sao em sang ngang
Đừng hỏi em vì sao thu vàng
Có người em gái đã sang ngang
Áo em trắng quá lung linh quá
Đi giữa mùa hoa đã nở vàng
Đừng hỏi em vì sao thu vàng
Đừng hỏi em những chiều lang thang
Mùa thu mắt biếc long lanh quá
Lộng lẫy mùa thu đã ửng vàng ...
EM VỀ CỐ QUẬN
Em về cố quận một chiều mưa
Gió thổi lắt lay những ngọn dừa
Nhớ quá đau lòng người cố quận
Cầu tre còn đó vẫn đong đưa
Em về cố quận vắng bóng anh
Tìm đâu ra nữa những ngày xanh
Theo em xe đạp trưa nắng đổ
Nón lá che nghiêng mắt long lanh
Em về cố quận đã rong rêu
Kỹ niệm ngày xưa ơí những chiều
Gió mơn man… gió trên làn tóc
Gió thổi về đâu những lời yêu
Em về cố quận lúa chín vàng
Để thấy anh buồn đi lang thang
Hai hàng me cũng thay màu lá
Một chút hồn nhiên đã lỡ làng
Về ngang cố quận để tìm chàng
Nhớ chăng một thuở em áo vàng
Đôi môi chúm chím sơ ri đỏ
Tóc đã buông dài nhớ ngửa ngang
Cố quận chiều nay ta nhớ chàng
Mắt ai thăm thẳm những thu tàn
Tình xưa áo mỏng ngu ngơ quá
Để lỡ chuyến đò của thế gian ...
Về ngang cố quận tim rộn ràng
Kênh đôi nước chảy ở hai đàng
Anh chờ chi nữa… chờ chi nữa
Đã lỡ duyên rồi… em sang ngang ...
BÀI THƠ VIẾT GIỮA ĐẠI NGÀN
Ta viết tiếp bài thơ còn dang dở
Chẳng phải tình duyên mà nợ nước non
Ta viết tiếp những trang đời vụn vỡ
Mộng hải hồ bờ cõi hãy còn xa.
Ta viết tiếp bài thơ còn dang dở
Không phải tình yêu mà mênh mông chờ đợi
Không phải người yêu mà ước vọng thiết tha
Ta rất yêu và nhớ…, nhớ những chiều tà
Đừng bảo ta là con người lỡ vận
Bởi với ta chẳng có gì là vướng bận
Đại ngàn mênh mông, đời ta gió lộng
Cửa thênh thang mở bốn phương trời
Ta rất ghét thói đời gian dối
Chót lưỡi, đầu môi ta khinh tất cả
Thân tầm gửi thật là nhục nhã
Ta vươn mình tắm nắng ban mai
Ta viết tiếp bài thơ còn dang dở
Giữa đại ngàn gió giỡn với trăng
Ta uốn mình trong nỗi ăn năn
Sao hoang phí một cuộc đời rất tuyệt
Giữa đại ngàn ta chẳng cần tha thiết
Cứ ung dung với không khí trong lành
Mây của trời và gió của riêng ta
Ơi đại ngàn ..., ơi tình yêu bao la ...
ÁO TRẮNG ƠI
Áo trắng về đâu áo trắng ơi
Trăm năm ta đã lỡ duyên rồi
Bên nhau không nói buồn lặng lẽ
Thương quá tình ta đã xa vời
Áo trắng về đâu áo trắng ơi
Trăm năm ta đã lỡ hẹn rồi
Ngọt bùi chia sẻ không còn nữa
Gừng cay , muối mặn đã chia phôi
Áo trắng về đâu áo trắng ơi
Buồn thương không thể nói nên lời
Hạ về đỏ rực màu chia cách
Ta vẫn chờ em _ em đấy thôi
Áo trắng về đâu áo trắng ơi
Cỗng trường năm cũ đã khép rồi
Tìm nhau chi nữa _ mà chi nữa
Tình mình như nước cuốn hoa trôi
Áo trắng về đâu áo trắng ơi
Áo em trắng quá buồn chơi vơi
Về đâu em hỡi _ về đâu hỡi
Có lẽ tình mình chỉ thế thôi
Áo trắng về đâu áo trắng ơi
Tim ta thôi đã _ đã tan rồi
Màu hoa phượng đỏ hay màu máu
Máu của tim ta đã khô rồi
Thôi em về đi _ hãy về đi
Quên nhau nào có khó khăn gì
Áo trắng giờ thôi không trắng nữa
Em gieo thương nhớ để mà chi ...
_________________TỐNG THU NGÂN
HOUSTON NGÀY NẮNG
Ngày nắng... ngày nắng... ơi nắng vàng
Mơn man gió thoảng... gió lang thang
Hôm nay mười độ trời không lạnh
Hoa cũng tươi màu đợi sang ngang
Houston ngày nắng... nắng ươm vàng
Nắng hôn làn tóc... hôn tóc nàng
Hôn lên đôi má hây hây hây đỏ
Hôn dáng em cười rất chứa chan ...
Houston ngày nắng đi lang thang
Gió đông thôi đã cũng nồng nàn
Trái tim buốt giá... ơi buốt giá
Có sá gì đâu chuyện lở làng
Mây về yêu quá... quá yêu nàng
Houston ngày nắng... nắng miên man
Mơ ngày gối mộng bên cỗ tích
XUÂN RẠNG NGỜI
Xuân ơi ...xuân ơi ...xuân rạng ngời
Xuân ơi... xuân ơi... xuân tuyệt vời
Mai đào đua nở khoe sắc thắm
Cả một trời xuân đến bên đời
Xuân ơi... xuân ơi ...xuân rạng ngời
Cùng nhau ra phố mình dạo chơi
Xuân này... xuân nữa... xuân mãi mãi
Xuân của lòng ta cứ gọi mời
Xuân ơi... xuân ơi... xuân rạng ngời
Nàng xuân mơn mởn áo lụa phơi
Nắng hanh ngoài cửa mơ vàng óng
Một khúc tình xuân rộn rã cười
Xuân ơi... xuân ơi... xuân về rồi
Bến bờ hạnh phúc đến muôn nơi