Bài viết mới nhất từ Tống Thu Ngân
TRĂM NĂM
Năm mươi chỉ mới nên người
Sáu mươi mới thấy nụ cười có duyên
Bảy mươi mới thật sự hiền
Tám mươi mới chịu ngồi thiền tỉnh tâm
Chín mươi những cơn mưa dầm
Một trăm thực sự là nằm ngắm sao
MÙA THU PHƯƠNG ẤY
Mùa thu phương ấy nắng có vàng
Có nghe mùa cũ vẫn âm vang
Có nghe lá rụng và sương xuống
Có thấy bên hồ tiếng thở than
Mùa thu phương ấy đã sang ngang
Có thấy rưng rưng lệ đôi hàng
Có thấy con nai sầu lẻ bạn
Có thấy biển đời rộng thênh thang
VƯỜN XƯA
Vườn xưa cỏ mọc xanh rờn
Hoa ngâu nở trắng giận hờn mà chi
Vườn xưa cỏ mọc lối đi
Dấu chân hoang đã còn gì nữa đâu
Vườn xưa cỏ vẫn tươi màu
Loa kèn vẫn nở một màu vàng mơ
Vườn xưa hồng vẫn đợi chờ
NGỌN GIÓ ĐẦU ĐÔNG
Nếu không có ngọn gió đầu đông
Thì ai sẽ nhắc em rằng mùa đông đang tới
Không có ánh nắng vàng sao gọi được mùa xuân
Ngọn gió đầu đông âm thầm len lén đến ngập lòng
Không có anh ai nhắc em giữ ấm
Choàng chiếc khăn quàng màu tím cho em
ÓNG Ã NẮNG VÀNG
Óng ã nắng vàng... óng ã ơi
Muôn ngàn giọt nắng lấp lánh rơi
Về phía thinh không cười rộn rã
Óng ã nắng vàng trãi thảm phơi
Óng ã nắng vàng yêu rất yêu
Cuộc đời đâu có được bao nhiêu
VẪN NHƯ THUỞ NÀO
Vẫn bờ sông và con thuyền câu cá
Vẫn quán cà phê và bao người khách lạ
Ta trải lòng phù phiếm chuyện nay mai
Những quán cà phê và tiếng nhạc đêm ngày
Vẫn dòng đời hối hả chen nhau
NỒNG NÀN XUÂN
Xuân qua ngõ nồng nàn xuân mười tám
Mắt long lanh cơn gió thoảng qua miền
Xuân đến rồi chạm ngõ một chữ duyên
Nồng nàn hỡi, nồng nàn xuân mười tám
Xuân qua ngõ, em đưa tay vừa chạm
Cả một miền nắng mới cứ lao xao
MƯA THÁNG CHÍN
Mưa tháng chín sao mưa hoài không đứt
Gió lạnh từng cơn, lạnh từng cơn
Từng chiếc lá rơi, rơi hoài từng chiếc lá
Tháng chín buồn theo từng giọt mưa tuôn
Ta ngồi đây gặm nhấm nổi buồn
MỘT CHÚT HỒNG PHAI
Chỉ còn một chút hồng phai
Đài sen vẫn tỏa hương say cuối mùa
Cuộc đời mặn, nhạt, hơn, thua
Cuối cùng rồi cũng một mùa quạnh không
PHƯỢNG CỦA TÔI
Phượng của tôi, cả một trời phượng đỏ
Đỏ rực trời như máu chảy về tim
Phượng của tôi năm tháng đi tìm
Thời áo trắng, cả một trời thơ ngây quá
ĐÀN CHIM BAY VỀ ĐÂU
Đàn chim bay về đâu
Thế gian muôn cảnh sầu
Đời người nhiều lận đận
Đứt đoạn mấy nhịp cầu
Nhân loại đi về đâu
Không còn những mùa Ngâu
Không còn chim Ô Thướt
EM ĐẾN THĂM CÔ MỘT CHIỀU MƯA
Em đến thăm cô một chiều mưa
Hàng hiên gió thổi, lá đong đưa
Tóc cô bạc trắng như sương khói
Vẫn đẹp lạ lùng, đẹp như xưa
EM ĐẾN THĂM CÔ MỘT CHIỀU MƯA
Em đến thăm cô một chiều mưa
Hàng hiên gió thổi, lá đong đưa
Tóc cô bạc trắng như sương khói
Vẫn đẹp lạ lùng, đẹp như xưa
MỈM CƯỜI TRONG GIÓ
Ta vẫn sống bình yên không hối hả
Có gì đâu mà phải ganh đua
Phải suy ngẫm, phải đấu tranh được mất
Ta chỉ cần một cuộc đời chân thật
TA TRỞ VỀ
Ta trở về quên đi bao lận đận
Tắm mát đời trong những trận mưa ngâu
Đứng giữa Sông Ngân Ô Thước bắt cầu
Muôn ánh bạc thắp cầu vồng nhung nhớ...
SÀI GÒN ĐI QUA MÙA ĐẠI DỊCH
Sài Gòn mùa đại dịch
Đêm lặng lẽ từng đêm
Em khấn thầm trời đất
Mong yên lành như xưa
Đêm Sài Gòn đổ mưa
Bao con người lặn lội
Vì người dân hy sinh
HOA GIẤY XÔN XAO
Hoa giấy xôn xao
Giữa cơn mưa rào
Lòng vui rộn rã
Mong dịch mau qua
Ngày mai trời sáng
Cây trái lớn mau
SÀI GÒN ƠI TA YÊU SÀI GÒN VÔ TẬN
Sài Gòn ơi ta yêu Sài Gòn vô tận
Đêm Sài Gòn rộn rã những niềm vui
Người Sài Gòn chia ngọt, sẻ bùi
Người Sài Gòn trong thâm tâm đẹp lạ
Đêm nay thôi, một đêm mưa hạ
BIỂN TRÀN
Biên sóng sánh, biển tràn qua tâm tưởng
Biển thanh xuân lồng lộng giữa đất trời
Biển yêu thương chới với, chơi vơi
Biển mặn chát sóng xô bờ nghiêng ngửa
Biển của đôi mình buổi chiều rực lửa