Đêm Bắc Cực mênh mông tuyết trắng
Ngày ở đây không thấy ánh mặt trời
Một đời người nghiêng ngửa chơi vơi
Đêm Bắc Cực gió lùa, tuyết rơi tơi tả
Chân rời rã trên chuyến tàu trăm ngả
Biết về đâu đêm Bắc Cực mù khơi
Giữa biển đời con tàu nhỏ chơi vơi
Mà bến đỗ cả đời chưa tìm thấy
Đêm Bắc Cực người đâu chẳng thấy
Một màn đêm giá lạnh buốt con tim
Ta yêu người - loài gấu vùng hoang dã
Nơi Bắc Cực người sinh ra trong đá
Đêm Bắc Cực mênh mông... mênh mông
Mình nắm tay nhau mà chẳng có hoa hồng
Đêm lạnh buốt tìm cành hồng đâu phải dễ
Đêm Bắc Cực mình đưa nhau về
Đêm Bắc Cực muôn loài thú đi hoang
Gió vi vu trên những đại ngàn
Ta tìm nhau tay trong tay ấm lạnh
Soi mãi trong lòng đêm Bắc Cực mênh mông
Đêm Bắc Cực - anh loài thú đi hoang
Để tìm em nữ hoàng băng giá
Bão đã lên rồi tuyết trắng như bông
Đêm Bắc Cực bão nổi trong lòng...
TỐNG THU NGÂN