Tống Thu Ngân

MƯA THÁNG CHÍN

Mưa tháng chín sao mưa hoài không đứt Gió lạnh từng cơn, lạnh từng cơn Từng chiếc lá rơi, rơi hoài từng chiếc lá Tháng chín buồn theo từng giọt mưa tuôn Ta ngồi đây gặm nhấm nổi buồn
Mưa tháng chín sao mưa hoài không đứt 
Gió lạnh từng cơn, lạnh từng cơn 
Từng chiếc lá rơi, rơi hoài từng chiếc lá 
Tháng chín buồn theo từng giọt mưa tuôn 
 
Ta ngồi đây gặm nhấm nổi buồn 
Buồn nhân thế, buồn tình đời đen bạc 
Đêm từng đêm ta vẫn nghe tiếng nhạc 
Hát vi vu giữa đồng vọng thinh không
 
Mưa tháng chín, mưa trong lòng
Gió quất từng cơn nghe rét run 
Người lữ thứ gót chân nghe đã mõi 
Gom hết vào lòng những nẽo quen thân 
 
Những trang đời ta lần mở ra xem
Đời đen bạc, ta giận người đen bạc 
Ngoài hiên reo những cơn gió tạt 
Ta múa kiếm che nghiêng đời lang bạt 
 
Mưa tháng chín cớ vì đâu mà nặng hạt 
Cho nặng lòng viễn xứ mãi không nguôi 
Tay múa kiếm che tình đời 
Nghe môi mặn, nghe trong lòng rưng rưng khóc...
 
Tống Thu Ngân