Tống Thu Ngân

MỘT CHÚT HỒNG PHAI

Chỉ còn một chút hồng phai Đài sen vẫn tỏa hương say cuối mùa Cuộc đời mặn, nhạt, hơn, thua Cuối cùng rồi cũng một mùa quạnh không
Chỉ còn một chút hồng phai
Đài sen vẫn tỏa hương say cuối mùa
Cuộc đời mặn, nhạt, hơn, thua
Cuối cùng rồi cũng một mùa quạnh không
 
Trời mưa bong bóng phập phồng
Con ếch đáy giếng nghểnh trông lên trời
Vài ngôi sao nhỏ rụng rơi
Tưởng đâu là đã tuyệt vời thế gian
 
Hoa sen dẫu đã khô tàn
Vẫn thơm một đóa nồng nàn đắm say
Đẹp thay một đoá hồng phai
Trong bùn mà vẫn giữ hoài trắng trong
 
Đừng vì chút phận long đong
Mà đem mua bán tấm lòng nguyên trinh
Đài sen dẫu rụng xuống sình
Bùn nhơ không thể đắm mình chịu thua
 
Góp gom dẫu có mất mùa
Sầu riêng, măng cụt, cũng vừa bội thu
Bướm ong, ve vãn tiếng ru
Sen còn một cánh mùa thu dịu dàng...
 
Tống Thu Ngân