Bài viết mới nhất từ Nguyễn Trí Tuệ
CHUYỆN NHỎ ĐẦU NĂM
Năm nào cũng vậy cứ tết là lệnh cấm không cho giải quyết tranh thủ cho chiến sỹ. Mồng 4 rồi mình mới cho chiến sỹ về thăm nhà, trước khi về nhà chú cháu có làm mấy ly hàn huyên tâm sự. Đang vui thì Thành, một chiến sỹ nói:
HỒI XUÂN CHĂNG
Vì xuân chớm ngõ rộn ràng
Nắng loang vạt nắng đồi loang ánh hồng
Ta nghe như dạ phiêu bồng
Rằng xuân như mới tô hồng môi ai
Rừng vui như chẳng phôi pha
Vì đông vẫn cứ la đà đâu đây
Nghe lòng bừng những mê say
Tựa hồ như những tháng ngày xuân khơi
Có gì vương vấn người ơi
Vì ai xuống chợ áo ngời sắc hoa
Ngỡ hồn héo bởi tim già
Mà nay thổn thức dáng hoa bên đường
Nguyễn Trí Tuệ
LỄ HỘI CHÙA HƯƠNG
Ta về lễ hội chùa hương
Tìm đâu bóng dáng người thương năm nào
Như còn vọng tiếng ca dao
Rằng ai dối mẹ...qua cầu gió bay
Chỉ còn ta giữa hương say
Bơ vơ một nỗi lòng lay chạnh lòng
Thôi đành thả giữa hư không
Câu thương câu đợi buồn trông vợi vời
TẢN MẠN VỀ THI THƠ VÀ THƠ
Thứ bảy mưa buồn. Từ căn phòng làm việc bé tý của mình nhìn qua khung cửa sổ, bầu trời vẫn một màu xám xịt. Chưa có năm nào thời tiết lại rất ... quái như năm này. Năm hết tết đến mà mưa cứ dầm dề, cảnh vật con người như muốn thu mình lại trước sự khắc nghiệt của thời tiết. Cánh lính trẻ vẫn thường hay đùa “nắng tốt dưa mưa tốt lính” ấy là nói chơi đấy nhé bởi đó chỉ dành cho... lính kiểng mà thôi , chứ ở đơn vị mình mưa thì ... khỏi phải nói. Nhưng thôi hôm nay ngày nghỉ, tự thưởng cho mình một không gian tĩnh lặng để lướt quéc làm thơ.
Lang thang trên mạng một lúc thì bắt gặp cái stt . Đọc qua những dòng chữ họ viết mà không khỏi chạnh lòng cho những người trót gởi tình yêu của mình vào thơ (như mình vậy).
Nội dung bài viết là cả một sự thất vọng cho một ban tổ chức thi thơ, từ cung cách tổ chức đến trao giải, in, bán sách đều thể hiện lợi dụng sự yêu mến thơ của các tác giả để trục lợi.
Đại khái họ phải nộp tiền cho những bài thơ họ đạt giải và những số tiền ấy không hề nhỏ. Và hình như ban tổ chức còn bắt buộc họ mua một số sách in nữa. Quá thất vọng cho cách tổ chức họ đã từ chối không nhận giải.
Lại nhớ năm trước mình cũng được một vị nọ nhắn tin nếu muốn in thơ thì giá của mỗi bài là 300.000đ và phải mua sách họ in. Bạn nghĩ xem một tập thơ với nhiều tác giả thì họ sẽ thu bao nhiêu tiền
Mình cũng đã thi một vài cuộc thi và cũng có giải. Nhưng may mắn cho mình là ban tổ chức những cuộc thi này họ đều chơi rất đẹp. Một trong những nơi ấy là ban tổ chức HỘI THI THƠ FACEBOOK TRƯỜNG DUY TÂN. Có cả lễ trao giải và tiệc trà thân mật vô cùng ấm cúng, chỉ tiếc là mình không dự được. Mình đã không mất một đồng đóng góp nào mà giải thưởng lại được gởi đến tận tay với cả cúp vàng, sách thơ và cả tiền thưởng. Thật lòng lúc đầu mình không nghĩ thầy cô ở trường DUY TÂN lại... chịu chơi đến vậy. Bởi thế dù chưa một lần gặp mặt ở ngoài đời thường, nhưng mình luôn dành cho thầy cô ở ngôi trường này những tình cảm tốt đẹp
Thầy Nguyễn Đình Đại có một bài viết về sự thị phi trên facebook mà mình rất thích. Thật giả, giả thật trong đời thường hay mạng xã hội vẫn nhan nhản mọi nơi, chính vì thế càng quý trọng hơn những tấm lòng luôn vì một niềm đam mê mà cống hiến cho đời.
Mình sẽ mãi viết thơ dù thơ mình không hay và ít người đọc. Nhưng cho dù không có ai đọc mình vẫn viết cho chính mình bởi mình biết thơ đã là một phần cuộc sống của mình rồi.
Nguyễn Trí Tuệ.
Tình người trong mưa bão
Mùa đông năm nay đã lại về… Không phải bắt đầu bằng những cơn mưa đầu mùa phảng phất, bằng những đợt gió mùa đông bắc se lạnh, để các cô nàng thiếu nữ xúng xính trong những chiếc áo...
Đất nước lời thơ
Nguyễn Trí Tuệ
Đất nước tôi trong lời thơ êm ả
Ruộng đồng xanh mãi miết cánh cò bay
Đất màu mỡ cây đâm chồi nẩy lộc
Bắc Nam vui trong câu hát xum vầy
Đất nước từ lời câu thơ vệ quốc
Có những đoàn...
PHÍA BÊN KIA BỜ RÀO
Đêm đã rất khuya, thế mà anh cứ thao thức mãi. Không hiểu vì sao mình không ngủ được. Cứ nằm thầm đếm đến số ngàn lần, rồi ngồi thiền, vận khí mà giấc ngủ cứ mãi tận đâu đâu. Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng khuya giữa lúc thu tàn vẫn ngời lên vằng vặc. Tiếng côn trùng nỉ non, rên rỉ từ vườn ngoài vọng lại. Có thể nghe thấy tiếng vỗ cánh của con muỗi rừng khát máu đang bay qua lại trong phòng. Màn đêm tĩnh lặng. Tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng của lòng mình.
PHÍ LƯU THAY ĐỔI
Một buổi sáng trong lành. Chàng thong thả bước vào một đại lý của Viettel. Nở một nụ cười không thể tươi hơn khi một nhân viên nữ đẩy cửa và cúi đầu chào giống hệt như... phim Hàn Quốc. - Quý khách cần gì ạ? Kèm theo đó là nụ cười tươi như hoa hồng còn ngậm sương mai - Anh cần một thiết bị phát wifi di động và một sim 3G
CHỐNG BÃO
Còn 24 giờ nữa là cơn bão sẽ đổ bộ vào đất liền. Tâm bão là tỉnh Quảng Nam quê anh. Ngặt nỗi lại đúng vào ngày giỗ ông ngoại. Anh tự nhủ, bão cũng phải về, bởi nếu không về được má anh chắc là sẽ buồn lắm. Quê ngoại anh ở ngoài Quảng Bình, ngày giỗ ông ngoại đã có các Dì, Cậu cúng rồi. Nhưng do đường xá xa xôi, năm nào không về được, ba má anh cũng bày một mâm cơm cúng, trước là "vọng", tưởng nhớ ông, sau là cơ hội cho cả nhà đoàn tụ đông vui