Bài viết mới nhất từ Nguyễn Thị Sơn
CHIỀU THU BÊN CỬA SỔ
Vạt nắng vàng rơi nhẹ sóng thưa
Chiều thu êm ả gió đong đưa
Cành hồng đỏ thắm vươn khoe sắc
Nhánh khế xanh tươi ngả chín vừa
Ngọn trúc thanh cao quân tử dáng
BÀN LUẬN THƠ (1)
Làm thơ là một thú vui tao nhã và thư giãn của người già. Người già làm thơ có những điểm hơi khác với những người trẻ, đó là "tính cầu toàn". Là sự chau chuốt từ ngữ. Là ý chí đạt đỉnh cao của nghệ thuật. Là sự nghiêm túc trong sự gieo vận, niêm luật bằng trắc của bài thơ.
CÂY VÚ SỮA GIÀ
Chẳng biết ai trồng cây vú sữa
Bên sân sừng sững tự bao giờ
Cành nâu đỏ tán cây già cỗi
Lá xanh vàng che bóng trẻ thơ.
ĐỒNG LÚA VÀNG
Tuần qua có dịp đi liên tỉnh
Xe chạy bon bon nhắm hướng đông
Thẳng tắp hai bên đường ruộng lúa
Vàng ươm đẹp quá những cánh đồng
Những cánh đồng vàng như tranh vẽ
THƠ GIÃN CÁCH
Giãn cách hai tuần lần thứ nhất
Bà con kêu réo đói đến nơi
Kêu thì kêu Saigon vẫn thắt
Hai tuần qua độ nóng chẳng vơi
Hôm nay giãn cách tăng độ mấy
NỤ HỒNG ĐANG VƯƠN
Chấp hành người dân cùng chia sẻ
Bệnh dịch qua đi, sức khỏe đồng.
Hoa nở đẹp rồi hoa cũng héo
Các nụ hoa mới lại vươn tràn
Sinh lão bệnh tử nhân sinh kiếp
Thấy tâm an mọi sự đều an.
CÁNH HỒNG XINH
Mảnh vườn nho nhỏ trong thành phố
Ban công nhà một khoảnh vuông vuông
Trồng nào hoa nào rau đủ thứ
Nhưng thích nhất hai bụi hồng nhung.
Cánh hồng đỏ thẫm màu đài các
CƠN MƯA CHIỀU
Mây đen vần vũ cả buổi chiều
Đàn chim xao xác lượn liêu xiêu
Bầu trời tối sập không gian rộng
Hàng cây đón nhận cơn mưa chiều.
Những hạt mưa rơi rơi
GIÀN HOA TRANG LEO
Có những nỗi buồn vô cớ
Không phải từ sự đợi chờ
Có những niềm vui rất vu vơ
Không phải từ những giấc mơ xưa
Hay từ những cuộc hẹn hò đôi lứa
Niềm vui vu vơ
Đôi khi đến từ một lời thơ
SÀI GÒN GIÃN CÁCH
Chỉ thị mười sáu đã ban hành
Một tuần ngồi ngắm hàng cây xanh
Nhìn đi nhìn lại đường phố vắng
Hàng xóm then cài người loanh quanh.
HÌNH NHƯ HỌ ĐANG YÊU NHAU
Hình như cô ấy không còn trẻ
Cái miệng cười duyên núm đồng tiền
Đôi mắt lúng liếng đa tình phết
Nói nói cười cười giữa chơ phiên.
Cô đi đâu về đâu không ai đoán
CHO TÔI XIN
Cho tôi xin một nụ cười
Cho tôi xin một phố tươi nắng nhường
Cho tôi xin một con đường
Cho tôi xin một ngõ thường bình an
Sài Gòn mùa thu
Sài gòn
Có những mùa thu
Có lá vàng bay bay
Có gió thoảng heo may
Những cơn mưa chợt đến.
GIỖ CHỒNG
Ngày ấy tháng tư năm tám bẩy
Những cơn đau như xé ruột gan
Bởi căn bệnh hiểm nghèo thế kỷ
Anh ra đi giũ thoát nỗi đau.
Em như con chim câu ướt cánh
Cuộc sống chông chênh giữa chợ đời
ĐÊM MƯA ĐẦU MÙA
Buổi chiều tháng tư trời hầm hập nóng
Công tác đường xa ai cũng ngóng mong
Mong sớm về trong căn phòng mát lạnh
Mong được ngồi xuống uống tách trà xanh.
QUÊ MẸ
Nhớ năm xưa còn bé thơ ngây
Bài học trong lớp tiếng cô thầy
Quê hương ta luôn giàu và đẹp
Sông dài biển rộng vẫn còn đây
NIỀM TIN
Hà Nội hôm nay trời se lạnh
Quảng trường lăng Bác một màu xanh
Bên hàng cây hoa Ban nở trắng
Cánh én mùa Xuân lại rộn ràng
Những tà áo dài bay trên phố
Xanh đỏ tím vàng lẫn trong hoa
Cảnh sắc tháng ba thêm tươi thắm.
Hạnh Phúc an vui đến mọi nhà.
Kinh tế thị trường đang phát triển
Hàng hóa hội nhập khắp năm châu
Dân giàu, quốc gia thêm hưng thịnh
Niềm tin, đất nước có Minh Quân.
THÁNG BA VUI
Tháng hai tránh covid
Không gặp gỡ tân niên
Không chúc nhau chén rượu
Buồn lay cả thiên nhiên.
Nhìn hoa, hoa không nở
Nhìn lá, lá úa màu
Nhìn mây, mây hờ hững
Nhìn trời, trời xa xăm
Tin vui đầu tháng ba
TIỄN ÔNG TÁO 2021
Hôm nay trời lập xuân
Vẫn cảnh cũ hằng năm
Ngày hai ba tháng chạp
Tiễn ông Táo về chầu
Gia chủ lòng thành kính
Đủ lễ phẩm hương hoa
Thắp nén nhang cầu khấn
Ôn lại cả năm qua
Một năm đầy biến động
Kinh tế nhiều khó khăn