Nguyễn Thị Sơn

GIÀN HOA TRANG LEO

Có những nỗi buồn vô cớ Không phải từ sự đợi chờ Có những niềm vui rất vu vơ Không phải từ những giấc mơ xưa Hay từ những cuộc hẹn hò đôi lứa Niềm vui vu vơ Đôi khi đến từ một lời thơ
Có những nỗi buồn vô cớ
Không phải từ sự đợi chờ
Có những niềm vui rất vu vơ
Không phải từ những giấc mơ xưa
Hay từ những cuộc hẹn hò đôi lứa
 
Niềm vui vu vơ
Đôi khi đến từ một lời thơ
Một hình ảnh đẹp chợt thoáng qua
Một em bé áp môi thơm má cụ già
Đôi khi đến từ một bức tranh quê 
Buổi chiều tà nắng chiếu trên đường đê.
 
Sáng nay 
chợt thấy chùm hoa trang 
Chùm hoa nhỏ li ti 
điểm những nụ hoa hồng trắng
Nhẹ nhàng leo rất cao
Trên vòm cây vú sữa ở trên cao
Nắng sớm mai soi qua chòm lá
Bên khung cửa sổ trước sân nhà
 
Niềm vui trong veo
Như đứa trẻ
Hồn nhiên
đưa tay chụp tấm hình
Đẹp quá, 
Màu hồng 
tâm điểm của bức tranh.
 
Niềm vui vu vơ
Đơn giản
Chỉ thế thôi...
 
Nguyễn Thị Sơn
Nguyễn Thị Sơn