Bài viết mới nhất từ Đoàn Hữu Thuấn
TRUNG THU !
Trung Thu
Phố thị đèn giăng .
Còn đâu có chỗ chị Hằng rong chơi !
Còn đâu
Quá khứ xa vời .
Đốt đèn chạy khắp vui chơi phố phường .
Còn đâu
Vũ khúc nghê thường
Cung trầm sầu lắng, cung thương bùi ngùi ..
Hằng Nga
Chú Cuội chẳng vui !
Tiếc cho tuổi nhỏ đùa vui hôm nào !
Ngậm ngùi
Một chút nao nao ...
Hằng Nga Chú Cuội chui vào đám mây!
Thương về
Xưa ấy.... ngày này
Đường Minh Hoàng Đế ngất ngây nghê thường .
Ngẩn ngơ
Dưới ánh trăng vàng
Tiếng đàn réo rắt, nghê thường cuồng xoay ...
Xiêm y
Rực rỡ... bay ...bay
Rượu tràn sân điện , trăng say cùng Người .
Trăng thanh
Gió mát , nụ cười ...
Minh Hoàng như lạc vào nơi cung Hằng !
TRUNG THU TRĂNG SÁNG NGÀY RẰM
NHÂN GIAN MỞ HỘI TRÔNG TRĂNG VUI ĐÙA
TẢN MẠN NGÀY LỄ ĐỘC LẬP
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Câu thơ yên ngựa vọng ngàn thu
Bình Ngô đại cáo còn lưu dấu
Lê Lợi khởi binh đuổi giặc thù
Mùng hai tháng chín tại Ba Đình
Tuyên ngôn độc lập vọng oai linh
Thét đòi tự do như sấm động
Quyết lấy máu xương cứu lấy mình
Bao lần đứng trước họa ngoại xâm
Toàn dân đoàn kết vững một lòng
Hội nghị Diên Hồng vang tiếng: ĐÁNH!
Nguyên Mông bị quét khỏi non sông!
Bài học lòng dân ráng khắc ghi
Dù cho bất cứ khó khăn gì
Lòng dân đã quyết sao can nổi
Dời non lấp biển có hề chi
Thiên - Địa - Nhân hòa mới thành công
Ý dân là ý của non sông
Dân Việt cùng nhau xây dựng nước
Dòng máu hùng anh, giống Lạc Hồng
BA NGƯỜI LÍNH
Bài thơ minh họa câu chuyện có thật về sự hy sinh của 3 chiến sĩ giải phóng quân: Lê Hoàng Vũ quê Thái Bình, Nguyễn Chí quê Quảng Ngãi, Trần Viết Dũng quê Sài Gòn. Các chiến sĩ thuộc Tiểu đội 1, Trung đội “Ký Con”, Trung đoàn BG (Bình Giã), Quân giải phóng miền Nam…
BẢN TÌNH CA BẤT DIỆT
Viết theo câu chuyện có thật về Liệt sĩ Lê Văn Huỳnh, ở xã Lê Lợi huyện Kiến Xương tỉnh Thái Bình.
Thư của lính, Anh viết về cho Chị
Chỉ vài dòng trong thư gởi Mẹ yêu
Suốt một năm sau ngày cưới (không nhiều)
Một tuần lễ Anh Chị vui trăng mật
Anh nhập ngũ (bảy ngày sau lễ cưới)
Xa vợ yêu Anh vội vã lên đường
Bao hiểm nguy khắc nghiệt của chiến trường
Không ngăn được tình yêu dành cho vợ
Mỗi đầu tháng nhận thư Anh về tới
Chị vui mừng khi biết được tin Anh
Dù cách nhau cả một khoảng trời xanh
Chị vẫn thấy giống như Anh bên cạnh
Lá thư của tháng mười, Anh viết vội
Gởi lời chào vĩnh biệt cả quê hương
Vĩnh biệt vợ với một núi yêu thương
Anh linh cảm, chiến trường Anh ngã xuống
Thật lạ kỳ trong thư Anh mường tượng
Nơi Anh nằm an nghỉ giấc ngàn thu
Và ngày Anh gục ngã trước kẻ thù
Thương Anh quá cứ như Anh biết trước
Nhận thư Anh, Chị ôm thư vào ngực
Chẳng dám tin là sự thực đâu Anh
Tháng mười hai Chị vẫn nhận thư Anh
Chị cầu mong Anh an bình với Chị
Tháng một rồi và bao nhiêu tháng nữa
Anh bặt tin Chị lo lắng khôn nguôi
Chẳng muốn tin điều Anh viết, trời ơi!
Anh ngã xuống đúng vào ngày cưới Chị
Một năm trời ấm nồng duyên chồng vợ
Được bảy ngày Anh và Chị bên nhau
Chị yêu Anh như núi biếc biển sâu
Nguyện ở vậy thay Anh tròn bổn phận
Ba chục năm sau Chị tìm Anh vất vả
Tới ngay nơi Anh đã dặn trong thư
Hài cốt Anh, Chị ôm chặt khư khư
Muốn sưởi ấm linh hồn nơi đất lạnh
Chị đã vẹn lời thề không chút thẹn
Tấm lòng son lấp lánh ánh trăng rằm
Anh hỡi Anh, giờ tình vẹn trăm năm
Về với Chị, Anh nằm nơi quê Mẹ
Cảm ơn Chị bao hy sinh cao quý
Cho quê hương cho Dân tộc trường tồn
Anh và Chị đã như một tấm gương
Với những kẻ bán linh hồn cho quỷ
Thôi Anh nhé hãy an tâm yên nghỉ
Bao lớp người vẫn theo bước các Anh
Vẫn hiên ngang trấn giữ mọi cổng thành
Cho Tổ quốc ngàn năm sau bền vững
THẦY ĐẠI
Trong cái lúc bộn bề ngành giáo dục
Trường Duy Tân may mắn có được thầy
Thương học trò với đôi mắt thơ ngây
Thầy tâm huyết trồng người không mỏi mệt
Ngoại lục tuần chẳng nghĩ suy hơn thiệt
Thầy miệt mài bên giáo án hàng đêm
Những kiến thức thẩy muốn dạy các em
Toán lý hoá với kỹ năng cuộc sống
Tính năng nổ thầy luôn luôn năng động
Biến cuộc vui thành một buổi học thêm
Từ facebook đến chăm sóc cây xanh
Thầy hóm hỉnh khiến trò thêm hăng hái
Rồi mai đây trò đến môi trường mới
Vẫn nhớ về ngôi trường cũ thân yêu
Đến thầy cô đã vất vả sớm chiều
Đến thầy Đại một người thầy ... nhớ mãi
TÔI YÊU TIẾNG NUỚC TÔI
Tôi yêu tiếng nuớc tôi
Yêu từ lúc nằm nôi
Ầu ơ trong tiếng hát
Của mẹ tôi ru hời ...
Tôi yêu tiếng nuớc tôi
Dù nắng cháy mưa rơi
Dù trải bao giông tố
Cây đời mãi sinh sôi ....
Tôi yêu tiếng nuớc tôi
Dù đạn cày bom rơi
Dù ngàn năm đô hộ
Tiếng Việt vẫn rạng ngời ...
Tôi yêu tiếng nuớc tôi
Ôi tiếng Việt tuyệt vời
Trong lời ru mẹ hát
Có cánh cò chơi vơi ...
Tôi yêu đất nuớc tôi
Bốn ngàn năm văn hiến
Tôi yêu quê hương tôi
Yêu cánh chim chiền chiện
Chiều thu về man mác
Trên cánh đồng chao nghiêng ....
CHÚC MỪNG SINH NHẬT
Hôm nay Sinh Nhật Chị Sơn
Thằng Em xin chúc Chị luôn vui cười
Về phần Sức Khoẻ Tuyệt vời
Lạc quan vui sống cho đời mãi vui
Chăm lo sức khoẻ Chị ơi
Buông bỏ mọi chuyện luôn vui chẳng buồn
Những khi sáng sớm chiều buông
Công viên dạo gót thiên đường là đây
SINH NHẬT CỦA CHỊ HÔM NAY
THẬT LÀ VUI VẺ NGẤT NGÂY TÌNH NGƯỜI
HÃY VUI VẺ NHÉ CHỊ ƠI!
PHỤ NỮ VIỆT NAM
Hai vai
Gánh cả giang san
Việc nhà việc nước đảm đang vẹn toàn
Bên này
Em gánh giang san
Bên kia em gánh muôn vàn tình thương
Nét dịu dàng
Nét can trường
Tình nhà nghĩa nước yêu thương vô bờ
Hôm nay
Xin tặng câu thơ
Tri ân.... trên khắp cõi bờ .....Việt Nam.!.
Ngày 8-3-2017
HDQ
NHỚ
Suốt cả chiều nay bỗng nhớ em
Hoa rơi cạnh ngõ gió lay rèm
Trông chờ nắng tắt em về sớm
Thoả nỗi hoài mong khi vắng em
Nhớ lắm chiều nay em chẳng thấy
Bâng khuâng luyến tiếc lúc chia tay
Mình anh khắc khoải nhìn mây gió
Nhớ bóng hình em nhớ những ngày...
Bây giờ cách biệt mình đôi ngả
Ký ức ngập tràn nỗi nhớ nhung
Thấp thoáng ai đi chiều tím muộn
Mơ rằng dáng cũ ...vội vui mừng
Qks
NGUYÊN TIÊU BUỒN
Đêm nguyên tiêu trăng treo trên nhành liễu
Mặt nước in bóng nàng Nguyệt đáy hồ
Thi sĩ buồn chẳng viết nổi câu thơ
Nâng ly rượu mắt mờ trong sương lạnh
Đêm nguyên tiêu bóng ai ngồi cô quạnh
Thả hồn phiêu trong mây gió hư vô
Nàng Nguyệt kia vẫn đùa giỡn đáy hồ
Mặc thi sĩ hững hờ nâng chén rượu
Đêm đã khuya trăng dòm qua rặng liễu
Vẫn thấy chàng thi sĩ lặng bên hồ
Ngắm nhìn trăng thi sĩ thả hồn thơ
Nguyên tiêu lạnh trăng khi mờ khi tỏ
Trăng mỉm cười lung linh như muốn ngỏ
Hỡi thi lang tâm trạng quá vậy chàng
Đêm sắp tàn sao chàng vẫn lang thang
Trong đêm vắng bóng chàng về nghiêng ngả....
Rằm tháng giêng
Đinh Dậu - 2017
Qks
NHỚ XUÂN XƯA
Ngày ấy, tôi còn rất nhỏ. Miền Bắc cuộc sống rất khó khăn. Chiến tranh phá hoại của Mỹ trên miền Bắc đã làm cho cuộc sống của người dân bị đảo lộn, khó khăn chồng chất.
Bọn trẻ chúng tôi thì vô tư trước thế sự .
Cuối đông, trời buốt giá. Bọn trẻ tụi tôi rúc vào đống rơm cho ấm và tán gẫu.
Nghe bọn con nhà giàu và con cán bộ khoe tết, đứa này có bộ quần áo mới, đứa kia được bố mẹ mua cho đôi giày mới, tôi ấm ức lắm. Trong đầu luôn tự hỏi sao gần tết rồi mà không thấy bố mẹ nói gì cả ?
Tôi bực bội lủi thủi ra về ...
ẤM LẠNH LÒNG NGƯỜI
Cơn mưa chiều chợt về tuôn xối xả
Thân bé gầy lạc lõng giữa phố đông
Cầm trên tay xấp vé số dầy phồng
Em hớt hải khóe trào dâng nuớc mắt....
Tấm thân gầy mong manh môi tím ngắt
Em bước đi về gần chỗ đông người
Cố kềm run...em ráng nở nụ cười
Mời ông khách đang trú mưa gần đó...
" Chú ơi chú ! Mua giúp con vé số..
Mưa như vầy... chắc con chết.. chú ơi..."
Nói đến đây.. nuớc mắt bé tuôn rơi
Cơn đói lạnh.. bé rã rời ..gục xuống
Người đàn ông lạnh lùng hơi cúi xuống
Khẽ gằn lên : " mày đóng kịch phải không
Hả ranh con ! Mày sao gạt được ông
Cho mày chết ! Thằng ranh con mất nết ?..."
Hắn nói xong rồi thản nhiên cất bước
Ngồi lên xe.. hắn rồ máy chạy luôn
Người xích lô nhìn thấy ... chỉ cười buồn
Vội chạy lại bồng bé lên sưởi ấm
Bên bếp than quán cà phê chật chội
Bằng tình thương người lao động tuy nghèo
Bé mở mắt ...ôi đôi mắt trong veo
Bé dần tỉnh khóc oà trong tủi phận
Cô bán cháo mời cháu ăn cho ấm
Chú cà phê tặng ly nuớc trà gừng
Rất nhiều người lao động giữa đám đông
Mua giúp cháu vé số dù bị ướt
Ôi tình đời... khiến lòng ta đau buốt
Kẻ có tiền nhục mạ phận dân đen
Còn Người nghèo dù thuộc phận thấp hèn
Nhưng rực rỡ những tấm lòng nhân ái
Bé không may sớm ra đời bươm trải
Tuy cảnh nghèo nhưng nghị lực không nghèo
Chắc chắn rằng khi thoát cảnh gieo neo
Cháu nhớ mãi ngày hôm.nay, Cháu nhé..
QKS
Ảnh sưu tầm , có tính minh họa
CHÀO XUÂN
Lác đác mai vàng nở đón xuân
Tưng bừng tiếng trống giục xa gần
Lân vàng sánh bước cùng lân biếc
Nhảy múa reo mừng chạy quanh sân
Xuân đã đến rồi !..bạn hãy trông !
Đất trời thay áo ! Rực rỡ không !
Đào mai điểm xuyến trong sương sớm
Đàn én chao nghiêng giữa nắng hồng
Anh muốn cùng em dạo một vòng
Ngắm trời ngắm đất ngắm dòng sông
Ngắm hoa ngắm cảnh người sắm tết
Mình nắm tay nhau vui ngập lòng
Năm cũ qua rồi mình hãy vui
Những chuyện buồn đau cũng hết rồi
Khỉ đem vận xấu trôi xa mãi
Gà gáy vang trời đón xuân tươi
.................
Qks
TIẾNG SÁO ĐÊM
Đêm đông tàn trời phương Nam se lạnh
Nơi bến sông vắng lặng của đồng quê
Chợt vang lên tiếng sáo trúc đê mê
Ôi tiếng sáo dắt ta về quê Mẹ
Đêm tĩnh mịch tiếng sáo vang trầm bổng
Rất du dương trong khúc nhạc tình buồn
Như Trương Chi đang thương nhớ Mị Nương
Bằng khúc nhạc tiếng sáo buồn tê tái
Từng nốt nhạc rất công phu luyến láy
Sáo ngân nga như xoáy tận đáy lòng
Tiếng sáo đêm như lướt giữa không trung
Như sà xuống vờn mặt sông lay động
Gã thi sĩ nâng lên ly rượu trắng
Tai lắng nghe từng nốt sáo ngân vang
Mắt lim dim nhìn con sóng mơ màng
Như chìm nghỉm trong nhạc lòng sâu thẳm
Đêm đã khuya tiếng sáo vừa chợt dứt
Khách mơ màng bừng tỉnh ngước mắt trông
Trong ngất ngây tiếng sáo với men nồng
Một bài thơ cũng vừa xong vần cuối....
Đoàn Hữu Thuấn
EM VỀ PHỐ CŨ
Em về phố cũ chiều nay hỉ
Thoảng gió heo may thoảng chút hờn
Lá rơi vàng úa buồn man mác
Để chút niềm riêng nhuốm thời gian
Thương chàng lữ khách sầu ly biệt
Phố cũ người xưa có nhớ chăng
Em về lối cũ buồn cô quạnh
Nhớ mãi người xưa nhớ mãi anh
Em về phố cũ chiều nay hỉ
Đông buồn góc phố vẫn hoang liêu
Cà phê từng giọt rưng rưng lệ
Còn nhớ dáng ai trong những chiều
Mỹ Tho góc phố buồn man mác
Cà phê một mình đắng làn môi
Em về phố cũ chiều nay hỉ
Cà phê một mình...em nhớ tôi ?
Đoàn Hữu Thuấn
ẤM LẠNH LÒNG NGƯỜI
Cơn mưa chiều chợt về tuôn xối xả
Thân bé gầy lạc lõng giữa phố đông
Cầm trên tay xấp vé số dầy phồng
Em hớt hải khóe trào dâng nuớc mắt....
Tấm thân gầy mong manh môi tím ngắt
Chiều trên sông Đáy
CHIỀU TRÊN ĐÊ SÔNG ĐÁY
Ta đã về đây, sông Đáy ơi!
Chiều xuân, cánh én liệng lưng trời.
Bóng người lữ khách trên đê vắng,
Tìm về kỷ niệm cũ, sông ơi.
Ta đã về rồi, sông Đáy ơi !
Quê lụa Hà Tây, đẹp...