Viết theo câu chuyện có thật về Liệt sĩ Lê Văn Huỳnh, ở xã Lê Lợi huyện Kiến Xương tỉnh Thái Bình.
Thư của lính, Anh viết về cho Chị
Chỉ vài dòng trong thư gởi Mẹ yêu
Suốt một năm sau ngày cưới (không nhiều)
Một tuần lễ Anh Chị vui trăng mật
Anh nhập ngũ (bảy ngày sau lễ cưới)
Xa vợ yêu Anh vội vã lên đường
Bao hiểm nguy khắc nghiệt của chiến trường
Không ngăn được tình yêu dành cho vợ
Mỗi đầu tháng nhận thư Anh về tới
Chị vui mừng khi biết được tin Anh
Dù cách nhau cả một khoảng trời xanh
Chị vẫn thấy giống như Anh bên cạnh
Lá thư của tháng mười, Anh viết vội
Gởi lời chào vĩnh biệt cả quê hương
Vĩnh biệt vợ với một núi yêu thương
Anh linh cảm, chiến trường Anh ngã xuống
Thật lạ kỳ trong thư Anh mường tượng
Nơi Anh nằm an nghỉ giấc ngàn thu
Và ngày Anh gục ngã trước kẻ thù
Thương Anh quá cứ như Anh biết trước
Nhận thư Anh, Chị ôm thư vào ngực
Chẳng dám tin là sự thực đâu Anh
Tháng mười hai Chị vẫn nhận thư Anh
Chị cầu mong Anh an bình với Chị
Tháng một rồi và bao nhiêu tháng nữa
Anh bặt tin Chị lo lắng khôn nguôi
Chẳng muốn tin điều Anh viết, trời ơi!
Anh ngã xuống đúng vào ngày cưới Chị
Một năm trời ấm nồng duyên chồng vợ
Được bảy ngày Anh và Chị bên nhau
Chị yêu Anh như núi biếc biển sâu
Nguyện ở vậy thay Anh tròn bổn phận
Ba chục năm sau Chị tìm Anh vất vả
Tới ngay nơi Anh đã dặn trong thư
Hài cốt Anh, Chị ôm chặt khư khư
Muốn sưởi ấm linh hồn nơi đất lạnh
Chị đã vẹn lời thề không chút thẹn
Tấm lòng son lấp lánh ánh trăng rằm
Anh hỡi Anh, giờ tình vẹn trăm năm
Về với Chị, Anh nằm nơi quê Mẹ
Cảm ơn Chị bao hy sinh cao quý
Cho quê hương cho Dân tộc trường tồn
Anh và Chị đã như một tấm gương
Với những kẻ bán linh hồn cho quỷ
Thôi Anh nhé hãy an tâm yên nghỉ
Bao lớp người vẫn theo bước các Anh
Vẫn hiên ngang trấn giữ mọi cổng thành
Cho Tổ quốc ngàn năm sau bền vững
Đoàn Hữu Thuấn