Bài thơ minh họa câu chuyện có thật về sự hy sinh của 3 chiến sĩ giải phóng quân: Lê Hoàng Vũ quê Thái Bình, Nguyễn Chí quê Quảng Ngãi, Trần Viết Dũng quê Sài Gòn. Các chiến sĩ thuộc Tiểu đội 1, Trung đội “Ký Con”, Trung đoàn BG (Bình Giã), Quân giải phóng miền Nam…
Một túi ni lông
Được cột lên đầu võng
Cùng ký tên Vũ-Chí-Dũng hẳn hoi
Ba hài cốt
Ba võng dù nho nhỏ
Các anh đi ... để thư lại cho đời
Ba bộ xương
Nằm thảnh thơi trên võng
Bởi các anh nhiệm vụ đã hoàn thành
Mười một người
Chỉ còn lại các anh
Đánh lạc hướng cho đoàn quân tiến bước
Tám người " đi "
Còn ba người sống sót
Mang trên mình bao thương tích nặng nề
Phút cuối cùng
Khi sắp phải xa lìa
Đã quyết định viết thư cho hậu thế
Người yếu sức
Được ưu tiên viết trước
Rút ruột gan thành chữ viết ... trời ơi
Thương quê hương
Thương cha mẹ xa vời
Xin báo cáo đã hoàn thành nhiệm vụ
Cả hai anh
Vũ - Chí vì đuối sức
Đã ra đi sau khi viết xong thơ
Còn Dũng thôi
Anh biết đã đến giờ
Ráng hết sức viết cho xong tâm chúc
Anh buộc chặt
Túi ni lông vào cột
Bức thư này quyết phải được giữ gìn
Như các anh
Đã giữ vững niềm tin
Rằng đất nước sẽ tương lai tươi sáng
Anh lịm đi
Chìm vào cơn mê sảng
Trong giấc mơ anh thấy rất tự hào
Cờ Tổ Quốc
Đang tung gió bay cao
Khắp cả nước mừng vui ngày thống nhất
Hai mươi năm sau
Kể từ ngày anh mất
Đồng đội anh đã gặp được các anh
Cả ba người
Nằm trên võng an lành
Như thoáng thấy nụ cười anh mãn nguyện
Đọc thư anh
Chúng tôi lòng đau nhói
Thương các anh vì nghĩa lớn quên mình
CẢ BA NGƯỜI TUY LÀ KHÁC NGÀY SINH
CHUNG NGÀY TỬ CÁC ANH THÀNH BẤT TỬ