Cơn mưa chiều chợt về tuôn xối xả
Thân bé gầy lạc lõng giữa phố đông
Cầm trên tay xấp vé số dầy phồng
Em hớt hải khóe trào dâng nuớc mắt....
Tấm thân gầy mong manh môi tím ngắt
Em bước đi về gần chỗ đông người
Cố kềm run...em ráng nở nụ cười
Mời ông khách đang trú mưa gần đó...
" Chú ơi chú ! Mua giúp con vé số..
Mưa như vầy... chắc con chết.. chú ơi..."
Nói đến đây.. nuớc mắt bé tuôn rơi
Cơn đói lạnh.. bé rã rời ..gục xuống
Người đàn ông lạnh lùng hơi cúi xuống
Khẽ gằn lên: " mày đóng kịch phải không
Hả ranh con ! Mày sao gạt được ông
Cho mày chết ! Thằng ranh con mất nết ?..."
Hắn nói xong rồi thản nhiên cất bước
Ngồi lên xe.. hắn rồ máy chạy luôn
Người xích lô nhìn thấy ... chỉ cười buồn
Vội chạy lại bồng bé lên sưởi ấm
Bên bếp than quán cà phê chật chội
Bằng tình thương người lao động tuy nghèo
Bé mở mắt ...ôi đôi mắt trong veo
Bé dần tỉnh khóc oà trong tủi phận
Cô bán cháo mời cháu ăn cho ấm
Chú cà phê tặng ly nuớc trà gừng
Rất nhiều người lao động giữa đám đông
Mua giúp cháu vé số dù bị ướt
Ôi tình đời... khiến lòng ta đau buốt
Kẻ có tiền nhục mạ phận dân đen
Còn Người nghèo dù thuộc phận thấp hèn
Nhưng rực rỡ những tấm lòng nhân ái
Bé không may sớm ra đời bươm trải
Tuy cảnh nghèo nhưng nghị lực không nghèo
Chắc chắn rằng khi thoát cảnh gieo neo
Cháu nhớ mãi ngày hôm.nay, Cháu nhé..
Đoàn Hữu Thuấn