Đoàn Hữu Thuấn

ANH !

Khẩu súng thép vẫn còn nguyên chỗ cũ! Anh ở đâu làm sao đón anh về ? Anh ở đâu sao chẳng chịu hồi quê ? Mẹ vẫn đợi, Em vẫn chờ anh mãi ! Ngày anh đi con chúng mình nhỏ lắm . Mẹ thì già, Em vụng dại biết chi. Cha mất rồi, Anh lại tiếp bước đi... Dưới cờ đỏ khúc quân hành giục giã ...! Em bồng con tiễn Anh chiều cuối hạ Mẹ khóc thầm buồn bã tiễn Anh đi Thắp nén hương, Mẹ thành khẩn thầm thì... Mẹ mong Cha giúp con mình chiến thắng ! Bao nhiêu năm, thời gian trôi đằng đẵng... Anh không về ! Mẹ kiệt sức khóc Anh ... Em thẫn thờ lau nước mắt vòng quanh, Khi con hỏi sao Cha lâu về thế..?! Đồng đội Anh kiếm tìm không ngơi nghỉ. Mong đưa Anh về với Mẹ, với Em. Tìm được Anh chỉ súng thép rỉ hoen... Anh không thấy ! bao xót thương trong dạ. Anh đã hoá thân Anh trong đất lạnh. Thành khí thiêng sông núi nước non nhà. Em xót Anh... tuy mắt ướt lệ nhoà... Vẫn tự hào...!... vì Anh thành bất tử !

Khẩu súng thép vẫn còn nguyên chỗ cũ!
Anh ở đâu làm sao đón anh về ?
Anh ở đâu sao chẳng chịu hồi quê ?
Mẹ vẫn đợi, Em vẫn chờ anh mãi !

Ngày anh đi con chúng mình nhỏ lắm .
Mẹ thì già, Em vụng dại biết chi.
Cha mất rồi, Anh lại tiếp bước đi...
Dưới cờ đỏ khúc quân hành giục giã ...!

Em bồng con tiễn Anh chiều cuối hạ
Mẹ khóc thầm buồn bã tiễn Anh đi
Thắp nén hương, Mẹ thành khẩn thầm thì...
Mẹ mong Cha giúp con mình chiến thắng !

Bao nhiêu năm, thời gian trôi đằng đẵng...
Anh không về ! Mẹ kiệt sức khóc Anh ...
Em thẫn thờ lau nước mắt vòng quanh,
Khi con hỏi sao Cha lâu về thế..?!

Đồng đội Anh kiếm tìm không ngơi nghỉ.
Mong đưa Anh về với Mẹ,  với Em.
Tìm được Anh chỉ súng thép rỉ hoen...
Anh không thấy ! bao xót thương trong dạ.

Anh đã hoá thân Anh trong đất lạnh.
Thành khí thiêng sông núi nước non nhà.
Em xót Anh... tuy mắt ướt lệ nhoà...
Vẫn tự hào...!... vì Anh thành bất tử !

Đoàn Hữu Thuấn