Anh nằm đó
Giữa cao nguyên đá.
Xứ Đồng Văn chót vót cổng trời.
Khắp bốn bề,
Toàn đá ... chơi vơi.
Anh nắm đó ... lắng nghe gió thổi…
Quân xâm lược,
Tràn qua biên giới.
Gieo đau thương cho nước Việt mình.
Khắp vùng biên,
Chết chóc điêu linh.
Anh cầm súng quên mình chống giặc.
Là người dân,
Bình thường chất phác.
Quen cuốc cày trồng lúa trồng khoai...
Lửa đao binh,
Lan đến đất này...
Anh buộc lòng ...đổi cày thay súng.
Anh nằm lại,
Khi im tiếng súng.
Lũ giặc thù phải cuốn xéo đi..!
Anh mỉm cười,
Nhắm mắt ... ra đi...
Anh trở về vòng tay … đất Mẹ..!
Tôi bên Anh...
Thì thầm khe khẽ...
Hãy an lòng yên nghỉ nhé Anh..!
DÂN TỘC MÌNH SẼ MÃI TRƯỜNG SINH
NƯỚC NON VIỆT MÃI CỦA DÂN TỘC VIỆT !
Đoàn Hữu Thuấn