Bài viết mới nhất từ Nguyễn Quang Liên
HOA BÌM BÌM
Bên hàng rào, tím màu hoa
Rung rinh theo gió nhạt nhoà nắng mai
Nhớ màu mực tím viết bài
Thuở còn thơ ấu cùng ai đến trường.
Ngày xưa tôi đứng bên tường
VỤ BẢN CHIỀU XUÂN
Tôi về Vụ Bản chiều nay,
Lãng du lễ hội Phủ Dầy hằng năm.
Tháng Ba vương vấn tiết xuân,
Chưa thấy cái rét nàng Bân xoay vòng.
Nắng vàng trải khắp mênh mông,
Lúa ngô tươi tốt, ruộng đồng xôn xao.
MÙA THU ĐỢI EM
Em có về Nam Định với anh không
Đất Đông A nặng lòng bao nỗi nhớ
Bởi yêu lắm, với từng con phố nhỏ
Đi đâu xa ta cũng cố quay về.
Chiều mùa Thu nắng vàng trải đam mê
Đêm Thành Nam nhìn bốn bề hư ảo
Mặt hồ Vị Xuyên lung linh chao đảo
Từng đôi gái trai bước dạo trên bờ.
CHỢ VIỀNG - PHỦ DẦY*
Buổi chiều hẹn với người thân
Đến đêm trẩy Hội du Xuân Chợ Viềng
Mỗi năm chỉ họp một phiên
Bách gia trăm họ mọi miền về đây.
Hành hương Lễ hội Phủ Dầy
Cầu xin Thánh Mẫu lộc đầy, an khang
ANH MÃI CHƯA VỀ
Tháng Bẩy về, em lại nhớ đến anh
Đang yên nghỉ nơi rừng xanh núi thẳm
Thời gian qua đi, em ngồi tính nhẩm
Năm mươi ba năm anh vẫn chưa về.
Các em mỏi mòn trông đợi ở quê
MỜI EM VỀ NAM ĐỊNH
Em có về Nam Định với anh không
Đất Đông A nặng lòng bao nỗi nhớ
Bởi yêu lắm, với từng con phố nhỏ
Đi đâu xa ta cũng cố quay về.
Chiều mùa Thu nắng vàng trải đam mê
ĐƯỜNG QUÊ
Tôi gom một chút nắng hè
Trải mênh mông lối đường về trong thôn
Xế chiều tím nhạt hoàng hôn
Bâng khuâng như giục bước dồn bàn chân.
Thời gian năm tháng trôi dần
EM CÓ VỀ NAM ĐỊNH KHÔNG
Em có về Nam Định với anh không
Đất Đông A nặng lòng bao nỗi nhớ
Bởi yêu lắm với từng con phố nhỏ
Đi đâu xa, ta cũng cố quay về.
Chiều mùa Thu, nắng vàng trải đam mê
CHẲNG CÒN
Về quê tìm lại dấu xưa
Tưởng như "cổ tích" mới vừa hôm qua
Chẳng nhìn thấy bóng cây đa
Vắng con cò trắng bay ra bay vào.
GỬI MẸ QUÊ HƯƠNG
Từ nơi đảo xa con gửi về đất mẹ
Những viên đá thắm tình chia sẻ với Trường Sa.
Giữa đại dương mênh mông, bão táp phong ba
Biển trời ôm đảo, nước hoan ca sóng vỗ.
GỬI MẸ QUÊ HƯƠNG
Nỗi nhớ đất liền niềm khao khát giữa đại dương
Có chúng con người lính đảo biên cương
Ngày cũng như đêm bên thao trường ôm súng.
Canh giữ biển trời, cho bình yên cuộc sống
Xin làm tròn nhiệm vụ giữa biển rộng trời non.
Mẹ hãy yên lòng, tin tưởng vào chúng con.
DÃ QUỲ
Mọc trên sỏi đá cỏ hoang
Trải dài rực rỡ màu vàng sắc hoa
Chiều hôm gió bay la đà
Lung linh vạt nắng cánh hoa đầu mùa.
ĐÊM ĐÔNG
Đêm về khuya, tái tê lạnh ngắt
Ánh đèn đường chiếu hắt trên cao
Sương mù bay, vắng những vì sao
Cả dãy phố chìm vào giấc ngủ.
Cái nhộn nhịp ban ngày lấn chỗ
KHÚC CA XUÂN
Canh Tý đi qua cuốn theo trời lạnh giá
Tân Sửu về mang hơi ấm cả mùa xuân
Cây đào rung rinh hoa nở rộ trước sân
Xin viết mấy vần thơ Chúc mừng năm mới.
..............
Tổ quốc này ông cha đã giành cho con cháu
Với bao lần chiến đấu chống ngoại bang
Lớp cháu con dựng xây to đẹp đàng hoàng
Như lời Bác vẫn hằng mong đợi.
Bốn sáu năm qua đã không còn lửa khói
Thống nhất một nhà toàn bờ cõi non sông
Giữ vững Độc lập, bẩy sáu năm chiến công
VU LAN BÁO HIẾU
Trẻ thơ con chưa biết gì
Cha mẹ vất vả cũng vì chúng con
Giữa khuya nặng trĩu trong lòng
Nhọc nhằn, tần tảo, phập phồng áo cơm.
Thương con gan ruột nén dồn
Trên khóe mắt mẹ đượm buồn sương sa
Mưa gió, lạnh buốt cắt da
Áo tơi quấn kín mẹ cha ra đồng.
Vai gầy, áo bạc, lưng cong
Mây trời tê tái cõi lòng chìm sâu.
Mẹ đi chợ vội về mau
Gánh quang tất tưởi nỗi sầu xế trưa.
HÈ VỀ
Vẳng nghe có tiếng ve kêu
Góc vườn chín đỏ vải thiều trên cây
Trời xanh chẳng thấy bóng mây
Hoa phượng thắp lửa, nắng đầy đường đi.
Thế là trời đã sang hè
Tiếng con tu hú não nề trong đêm
Dưới hồ thơm ngát hương sen
Cánh đồng lúa trải lụa mềm vàng au.
Bên thềm ngào ngạt hương cau
Trăng khuya vằng vặc, ánh sao rạng ngời
Sân trường cánh phượng rụng rơi
Lưu bút viết vội gửi người bạn thân.
Chẳng còn vương vấn mùa xuân
Giá rét đi khỏi, đang dần nóng lên.
CHẲNG CÒN
Về quê tìm lại dấu xưa
Tưởng rằng "cổ tích" như vừa hôm qua
Chẳng còn nhìn thấy bóng đa
Vắng con cò trắng bay ra bay vào.
Chẳng còn râm bụt hàng rào
Chẳng nhìn thấy những dẫy ao nuôi bèo.
Dây trầu chẳng có giàn leo
Bình vôi cũng vứt chỏng queo đâu rồi.
Chẳng còn cái giậu mồng tơi
Hồi xưa, trăng sáng cho tôi hẹn nàng.
Đâu rồi, thúng, mủng, giần, sàng
Chẳng nhìn thấy giếng đầu làng nước trong.
Chẳng còn cơm nấu nồi đồng
Chẳng còn trưa nắng tắm sông nữa rồi
Vậy là đã hết một thời
Về quê mới thấy đất trời đổi thay./.
Nguyễn Quang Liên tháng 11. 2019
ĐÊM THÔN QUÊ
Càng về khuya, nỗi nhọc nhằn tan biến
Thỉnh thoảng nghe vài ba tiếng chim kêu
Đêm thôn quê, bao lầm lũi sớm chiều
Đang thảnh thơi, sau ngày nhiều bận rộn.
Dân quê tôi, nắng phơi lưng trên ruộng
Da sạm đen, áo ướt sũng mồ hôi
Cũng chẳng có nghề buôn bán ngược xuôi
Thu hoạch xong, lại quay người làm mạ.
Thật yên tĩnh, đêm vùng quê dân dã
Đắm chìm trong những vất vả, khát khao
Cơn gió đung đưa, cây lá xạc xào
Trên trời cao, ánh trăng sao tỏa mát.
Từ sâu thẳm, mùi ngái nồng của đất
Quyện lẫn hương cau, ngan ngát ngọt ngào
Nghe tiếng ếch nhái kêu góc bờ ao
Đêm thanh vắng, dâng trào niềm thương nhớ./.
Nguyễn Quang Liên
01.8.2019
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
Mậu Tuất vừa thoáng trôi qua
Xuân mới Kỷ Hợi cũng đà tới nơi
Năm mới, xin chúc mọi người
Dồi dào sức khỏe, vui tươi, yên bình.
Chúc cho các chị, các anh
Công việc tốt đẹp, công danh sáng ngời
Chúc cô buôn một, bán mười
Tiệm hàng, cửa hiệu, đầy người vào ra.
Chúc cho các ông, các bà
Bách niên giai lão, cửa nhà ấm êm
Chúc các cháu, với các em
Học hành tiến bộ, thường xuyên điểm mười
Mọi nhà đầy ắp tiếng cười
Vạn tài, đại phú, ơn trời lộc ban
Tân Xuân, đắc phúc, an nhàn
Phát đạt, thịnh vượng, hân hoan tiền nhiều.
NGUYỄN QUANG LIÊN