Bài viết mới nhất từ Nguyễn Quang Liên
DÃ QUỲ
Mọc trên sỏi đá cỏ hoang
Trải dài rực rỡ màu vàng sắc hoa
Chiều hôm gió bay la đà
Lung linh vạt nắng cánh hoa đầu mùa.
Dập dờn ong bướm vui đùa
Mênh mang trời đất cơn mưa bên đồi
Hoa vươn cao như gọi mời
Miền xa thẳm, tia nắng rơi ngập tràn.
Đẹp vùng đất đỏ ba zan
Dã quỳ nghiêng ngả mơn man vô thường
Ta về Thành phố ngàn sương
Màu hoa kỉ niệm vấn vương theo cùng./.
NQL Mùa Đông 2018
ĐẾN SA PA
Bồng bềnh sương sớm mây bay
Núi non hùng vĩ, hây hây nắng hồng
Dịu dàng nước chảy bên sông
Xa xa dáng dấp Hàm Rồng chênh chao.
Ruộng bậc thang xếp vươn cao
Như cánh cung ưỡn hướng vào không gian
Ban mai chiếu sáng ngập tràn
Hoa tam giác mạch bạt ngàn hồng tươi.
Đầu Đông chưa thấy tuyết rơi
Ở đâu cũng thấy rạng ngời sắc hoa
Thì thầm êm ái đưa xa
Gần trưa trời vẫn nhạt nhòa khói sương.
Chợ phiên gặp bạn bên đường
Mải mê câu chuyện bụi vương quanh người
Bóng cao sừng sững chơi vơi
Hoàng Liên Sơn đứng giữa trời bao la.
Cổng Trời canh giữ Sa Pa
Nhà thờ đá vọng ngân nga chuông hồi.
Thác Bạc xõa nước xuôi trôi
Bầu trời lênh loáng để rồi lung linh.
Đến đây không gặp chợ tình
Hẹn vào dịp khác chúng mình lại lên
Rượu ngô, thắng cố chẳng quên
Sắn vùi giữa bếp lửa nhen đầu nhà.
Bụi đường vó ngựa thoáng qua
Trai Mông nhảy múa hát ca với khèn
Chênh chếch vầng trăng hạ huyền
Mấy em Dao đỏ hàn huyên bên đường.
Ngỡ ngàng lại thấy mến thương
Nàng Công chúa ngủ - Thiên đường Sa Pa./.
Nguyễn Quang Liên
TÂY BẮC
Núi rừng vừa thức dậy
Bản làng trải bình minh
Bao trùm cả màu xanh
Mây lượn quanh theo gió.
Bên bếp nhà sàn gỗ
Ánh lửa đỏ lập lòe
Trên ngọn cao rặng tre
Rộn ràng chim ca hót.
Ở dưới chân ngọn thác
Tiếng nước bạc rì rầm
Sườn đồi trắng hoa ban
Đang mơn man vẫy gọi.
Mặt trời lên khỏi núi
Ánh nắng rọi muôn nơi
Em gái Thái lên đồi
Trên đầu khăn piêu quấn.
Bờ suối, lau bay phấn
Nương rẫy sắn vươn cao
Cơn gió thổi lao xao
LY CÀ PHÊ
Màn tối buông, phố chan hòa ánh sáng
Ta ung dung phiêu lãng với trời mây
Ly cà phê đang tỏa mùi hương bay
Điếu thuốc cháy, nằm ngất ngây tuôn khói.
Phía ngoài đường, ánh đèn vàng rười rượi
Trong quán ngân nga, thay đổi nhạc vui
Biết rằng đời có những lúc ngọt bùi
Cũng thú thật, ta dư thời cay đắng.
Pha chút bơ cho tình thêm sâu nặng
Hòa muỗng đường để trao tặng nghĩa nhân
Nhắp trên môi, ly cà phê vơi dần
Đang đậm đà, lại bần thần nhạt thếch.
Mọi người vui, sao lòng mình trống huếch
Chưa hết ly, không thấu hết nỗi niềm
Nhưng mà thôi, ta cũng phải đứng lên
Xin trút lại nỗi buồn bên ly nước…
NGUYỄN QUANG LIÊN
CHỢ TÌNH KHÂU VAI
Chợ tình có tự bao giờ?
Chẳng mua bán, cứ hẹn hò mênh mang.
Sương mờ, mây lượn giăng ngang
Cheo leo, đèo dốc, ngút ngàn bậc lên.
Con trai vui nhảy múa khèn
Gọi mời bạn cũ tơ duyên năm nào.
Nhạt nhòa, huyền ảo, chênh chao
Con gái tìm đến nơi nao đợi chờ.
Vẫn còn vương vấn, ngẩn ngơ,
Giọt buồn thánh thót, bây giờ xốn xang.
Gặp người tình cũ, trào dâng
Tiếng thơm, lời ngọt, mơ màng bên tai
Lệ rơi, thấm ướt bờ vai
Ngượng ngùng, quấn quýt, để mai bùi ngùi.
Cùng trao ánh mắt, nụ cười
Hẹn năm sau, lại hai người bên nhau ...
Nguyễn Quang Liên
VỤ BẢN CHIỀU XUÂN
Tôi về Vụ Bản chiều nay,
Lãng du lễ hội Phủ Dầy hằng năm.
Tháng Ba vương vấn tiết xuân,
Chưa thấy cái rét nàng Bân xoay vòng.
Nắng vàng trải khắp mênh mông,
Lúa ngô tươi tốt, ruộng đồng xôn xao.
Quê hương nghĩa nặng đón chào,
Đất sinh Thánh Mẫu trải bao nhiêu đời.
Cội nguồn gốc rễ, Mẹ ơi!
Để nay nước Việt rạng ngời thế gian.
Tín ngưỡng Thờ Mẫu, Chầu Văn,
Di sản văn hóa vinh danh loài người.
Đẹp sao dáng đứng non Gôi,
Mãi xanh, cao chẳng đơn côi bao giờ.
Bỗng dưng lòng dạ ngẩn ngơ,
Nghe Chầu Văn chợt thẫn thờ những ai.
Bâng khuâng nhớ bậc hiền tài,
Lương Thế Vinh giải toán hay trước thời.
Hội chèo làng Đặng, ghé chơi,
Vần thơ Nguyễn Bính lả lơi say tình.
Hỡi cô thắt dải lụa xinh,
Nay về Nam Định cho mình sánh đôi.
Lại nghe khí thế sục sôi,
Văn Cao sống mãi bên đời Quốc ca.
Ra đi tôi nhớ quê nhà,
Hẹn ngày rước Mẫu tháng Ba hội hè.
Kiếp luân hồi dẫu chân quê,
Hương đồng, cỏ nội chẳng về cô liêu.
Quê hương yêu biết bao điều,
Như yêu đất Mẫu đang nhiều đổi thay!
Chúc mừng năm mới
Đinh Dậu vừa thoáng trôi qua
Xuân mới Mậu Tuất cũng đà tới nơi
Năm mới, xin chúc mọi người
Dồi dào sức khỏe, vui tươi, yên bình.
Chúc cho các chị, các anh
Công việc tốt đẹp, công danh sáng ngời
Chúc cô buôn một, bán mười
Tiệm hàng, cửa hiệu, đầy người vào ra.
Chúc cho các ông, các bà
Bách niên giai lão, cửa nhà ấm êm
Chúc các cháu, với các em
Học hành tiến bộ, thường xuyên điểm mười
Mọi nhà đầy ắp tiếng cười
Vạn tài, đại phú, ơn trời lộc ban
Tân Xuân, đắc phúc, an nhàn
Phát đạt, thịnh vượng, hân hoan tiền nhiều./.
NGUYỄN QUANG LIÊN
XUÂN VỀ
Mưa phùn giăng nhẹ mơn man
Đào, mai hoa nở, ngập tràn sắc hương
Đàn chim ríu rít quanh vườn
Xuân về rực rỡ, dập dờn bướm bay.
Lộc non nhú nở trên cây
Trời xanh ấm áp, trải đầy nắng xuân
Từ trong sâu thẳm thì thầm
Em đang xao xuyến, bâng khuâng tơ lòng.
Nụ hôn trinh nữ chờ mong
Trao nhau ngây ngất, phập phồng tim rung
Đôi môi đỏ thắm thơm nồng
Vân vê tà áo, sáng trong nụ cười.
Ngại ngùng, em đứng bên tôi
Khúc du ca với những lời yêu thương./.
NGUYỄN QUANG LIÊN
THOÁNG MỘT CHÚT BUỒN
Xem xong trận cầu chiều nay
Tự dưng, mình hỏi buồn, hay mỉm cười?
Trên sân, tuyết cứ tuôn rơi
Cầu trường thì vắng, không người xứ Trung.
Các em Việt Nam ngoan cường
Anh dũng, tổ chức từng đường bóng bay.
Cổ động viên vỗ mỏi tay
- Nếu mà ... thắng được trận này, tuyệt hơn!
Vui nhất có cả trẻ con
Đến sân cổ vũ trong cơn khát vàng.
Trẻ thơ nào biết hân hoan
Chỉ hưởng cái rét mê man lạnh người.
Trách cho chủ nhà sân chơi
Giải lao, dọn dẹp tuyết rơi, mấy người.
Trận đấu chung kết tuyệt vời
Cũng không bán vé cho người vào xem.
Vinh quang thuộc về các em
Xứng danh tên tuổi cháu Tiên, con Rồng
Quyết tâm toại nguyện ước mong
Đoạt cúp, dâng triệu tấm lòng Việt Nam.
Thế rồi, gần hết thời gian
Lơ là, một chút chủ quan ... thua rồi!
Trái tim sờ sững mọi người
Nên buồn hay chỉ mỉm cười gượng thôi?
Cũng chẳng sao ... các em ơi!
Như vậy cũng đã TUYỆT VỜI - VIỆT NAM!.
TỰ HÀO VIỆT NAM
Tuyệt vời! Trên cả tuyệt vời!
Rạo rực triệu triệu lòng người Việt ta.
Hạ gục I - Rắc hôm qua
Hôm nay đến lượt Qua - Ta phải nhì.
Tiến lên! Chẳng quản khó chi!
Vào trận chung kết - Vinh quy - Cúp - Cờ.
Quốc ca sáu lần vang to,
Nhiều nước chả được giấc mơ như mình.
U 23 - Các chiến binh!
Kỳ tích, lịch sử, bình minh rạng ngời.
Đón Xuân Mậu Tuất vui tươi,
Bản đồ bóng đá, xướng người Việt Nam./.
23/01/2018
NGUYỄN QUANG LIÊN
TỰ HÀO VIỆT NAM
Tuyệt vời! Trên cả tuyệt vời!
Rạo rực triệu triệu lòng người Việt ta.
Hạ gục I - Rắc hôm qua
Hôm nay đến lượt Qua - Ta phải nhì.
Tiến lên! Chẳng quản khó chi!
Vào trận chung kết - Vinh quy - Cúp - Cờ.
Quốc ca sáu lần vang to,
Nhiều nước chả được giấc mơ như mình.
U 23 - Các chiến binh!
Kỳ tích, lịch sử, bình minh rạng ngời.
Đón Xuân Mậu Tuất vui tươi,
Bản đồ bóng đá, xướng người Việt Nam./.
MÊNH MANG TÂY NGUYÊN
Mặt trời đã khuất dần sau lưng dẫy núi
Gió lao xao, bóng tối đang lan dần
Bụi đường bay, trần trụi những bàn chân
Bà con đi làm rẫy nương, trỉa bắp.
Da sạm đen, sáng bừng lên đôi mắt
Đến giờ này, mới nhúc nhắc về buôn,
Em Giá Rai, váy thổ cẩm hoa khuôn
Gùi sau lưng, bước chân buồn trên cỏ.
Giữa bộn bề, nơi cao nguyên lộng gió
Bạt ngàn cà phê với đất đỏ ba zan
Ấm áp nghĩa nhân, bên ché rượu cần
Dẫu mưa nắng, còn gian truân lam lũ.
Trên trời cao, mây đang bay vần vũ
Trăng hao gầy, soi bóng rủ Kơ nia
Con trai Rắc Lây chơi đàn Cha Pi
Ánh sáng trong nhà, hắt chia ô cửa.
Sân nhà Rông, cháy rực hồng đống lửa
Trai quấn xà rông, nhảy múa chiêng cồng
Em Ba Na má đỏ thắm, môi hồng
Vui điệu nhảy son, em Mơ Nông múa hát.
Cây rung lá xạc xào, cơn gió mát
Thổi bùng lên ngọn lửa sáng bồng bềnh
Thật mênh mang ...
Huyền ảo ...
Đêm Tây Nguyên ....
PHỐ CỔ
Đường phố nhỏ, nhiều con ngõ nối nhau
Cái cổng xây lâu, bóng cây cao che khuất
Bởi người đông, nhà mấy tầng vẫn chật
Hàng bán bày ra cả mặt hè đường
TIẾNG RU
Ngày xưa nằm võng mẹ ru
Con mơ màng giữa trời Thu dịu dàng
Tình mẹ nước biển mênh mang
Trời xanh lồng lộng, trăng vàng, cây đa.
Con cò bay lả, bay la
Lời ru của mẹ mặn mà triền miên
Trong mơ, con thấy bà Tiên
Vuốt ve, sờ nắn, hôn trên mái đầu.
Con lớn lên cũng thật mau
Ký ức thơ ấu, in vào tim con
Đằng đẵng thời gian chờ mong
Đến nay mẹ đã bế bồng cháu yêu.
Bao nhiêu năm tháng chắt chiu
Lòng mẹ đầy ắp thương yêu biển trời
Tóc mẹ nay bạc, da mồi
Tiếng ru cháu, vẫn tinh khôi ngọt ngào.
Gieo vào cháu giấc chiêm bao
Trong cơn ngái ngủ, lao xao tình bà…
HOÀI NIỆM
Trẻ thơ con chưa biết gì
Cha mẹ vất vả cũng vì chúng con.
Giữa khuya, nặng trĩu trong lòng
Nhọc nhằn, tần tảo, phập phồng áo cơm.
Thương con, gan ruột nén dồn
Trên khóe mắt mẹ, đượm buồn sương sa.
M¬ưa gió, lạnh buốt cắt da
Áo tơi quấn kín, mẹ cha ra đồng.
Vai gầy, áo bạc, lưng cong
Mây trời tê tái, cõi lòng chìm sâu.
Mẹ đi chợ, vội về mau
Gánh quang tất tưởi, nỗi sầu xế trưa.
Nắng chiều đổ lửa sau mưa
Mồ hôi mặn chát, cha vừa đắp nhon.
Tấm lòng rộng lượng trời non
Bóng cha che chở, các con lớn dần.
Đời người, sóng gió, trầm luân
Bão giông vần vũ, gian truân tháng ngày
Bàn tay đen đúa, chai gầy
Niềm vui đến ít, rơi đầy héo hon.
Trắng đêm thao thức trông con
Lúc khi đau ốm, mỏi mòn mẹ lo.
Thương yêu đầy ắp vô bờ
Chắt chiu gom góp, tiếng ru tràn hoài.
Cha nằm, mong đêm bớt dài
Chờ con khôn lớn, vươn ngoài biển khơi
Con đi góc bể, chân trời
Thời gian gặm nhấm cuộc đời mênh mông.
Thế rồi, không thể buồn hơn
Cha mẹ từ biệt chúng con, về trời.
Phận đời đè nặng hai người
Nghĩa tình dâu bể, đất trời xa xôi.
Niềm đau dai dẳng chơi vơi
Thân cò vắt kiệt kiếp người mẹ cha.
Con đi công tác về nhà
Chỉ nhìn nấm đất ... cỏ hoa héo tàn
Dù con đi khắp thế gian
Nghĩa tình mẹ để, chứa chan trong lòng.
Mây trời lồng lộng điệp trùng
Làm sao che kín được công cha làm.
Bao giờ vết thương mới hàn?
Vắng khuất cha mẹ vô vàn yêu thương.
Gió bay la đà khói hương
Bầu trời hẹp lại, vấn vương bùi ngùi.