Nguyễn Quang Liên

VỤ BẢN CHIỀU XUÂN

Tôi về Vụ Bản chiều nay, Lãng du lễ hội Phủ Dầy hằng năm. Tháng Ba vương vấn tiết xuân, Chưa thấy cái rét nàng Bân xoay vòng. Nắng vàng trải khắp mênh mông, Lúa ngô tươi tốt, ruộng đồng xôn xao.
Tôi về Vụ Bản chiều nay,
Lãng du lễ hội Phủ Dầy hằng năm.
Tháng Ba vương vấn tiết xuân,
Chưa thấy cái rét nàng Bân xoay vòng.
 
Nắng vàng trải khắp mênh mông,
Lúa ngô tươi tốt, ruộng đồng xôn xao.
Quê hương nghĩa nặng đón chào,
Đất sinh Thánh Mẫu trải bao nhiêu đời.
 
Cội nguồn gốc rễ, Mẹ ơi!
Để nay nước Việt rạng ngời thế gian.
Tín ngưỡng Thờ Mẫu, Chầu Văn,
Di sản văn hóa vinh danh loài người.
 
Đẹp sao dáng đứng non Gôi,
Mãi xanh, cao chẳng đơn côi bao giờ.
Bỗng dưng lòng dạ ngẩn ngơ,
Nghe Chầu Văn chợt thẫn thờ những ai.
 
Bâng khuâng nhớ bậc hiền tài,
Lương Thế Vinh giải toán hay trước thời.
Hội chèo làng Đặng, ghé chơi,
Vần thơ Nguyễn Bính lả lơi say tình.
 
Hỡi cô thắt dải lụa xinh,
Nay về Nam Định cho mình sánh đôi.
Lại nghe khí thế sục sôi,
Văn Cao sống mãi bên đời Quốc ca.
 
Ra đi tôi nhớ quê nhà,
Hẹn ngày rước Mẫu tháng Ba hội hè.
Kiếp luân hồi dẫu chân quê,
Hương đồng, cỏ nội chẳng về cô liêu.
 
Quê hương yêu biết bao điều,
Như yêu đất Mẫu đang nhiều đổi thay!
 
LỜI BÀN CỦA BÁC BẢO VỆ
 
Thánh Mẫu con của Ngọc Hoàng,
"Đất sinh" Vụ Bản kiếp làm Giáng Tiên.
Kiếp sau lại bỏ cõi Thiên,
Đèo Ngang trị kẻ bạo quyền tới nơi.
 
Giúp dân một thuở xây đời,
Tháng Ba về trời dân lễ hàng năm.
Riêng mình thích điệu Chầu Văn,
"Song thất nhất bát" lạ chăng nghe mời:
 
"Nhang thơm một triện trống điểm ba hồi,
Đệ tử con dâng bản văn mời,
Dẫn sự tích thoải cung công chúa.
Điềm trời giáng phúc, thoang thoảng đưa hương... "
 
Non Côi sông Vị: Tú Xương,
Nổi danh đâu chỉ "Trạng Lường" Thế Vinh.
"Thơ quê" Nguyễn Bính chân tình,
Hội chèo làng Đặng cho mình nhớ ta.
 
Nhớ Văn Cao nhớ Quốc ca,
Thành Nam vẫn nhớ bạn già Quang Liên!
 
Nguyễn Đình Đại
 
Nguyễn Quang Liên