Bài viết mới nhất từ Mimosa Tím
ĐÊM THẠCH THẢO
Đêm nay thạch thảo tõa mùi hương
Cỏ cây , hoa lá đẫm hơi sương
Ép vào lòng anh tìm hơi ấm
Mùi hoa thạch thảo giữa miên trường
Đừng hỏi em thạch thảo có màu gì
Và hoa thạch thảo có mùi chi
Trắng , tím hay hồng thơm ngan ngát
Thạch thảo dịu dàng ... khóc chia ly
Tìm nhau qua bao núi với đồi
Tìm hoa thạch thảo để kết đôi
Tìm em vạn dặm tình thương nhớ
Cành hoa thạch thảo nỡ trên môi
Đêm nay thạch thảo tõa mùi hương
Anh dõi theo em mấy dặm trường
Tìm hoa thạch thảo màu tim tím
Để chở tình em cuối con đường
Ta hái tặng em cành thạch thảo
Em hãy nhớ cho rằng ta đã không còn
Cành hoa thạch thảo mà ta hái
Đã giết đời ta giữa đại ngàn
Đêm thạch thảo hồn ta hóa hư không
Ta ôm ngàn đoá hoa màu tím
Em đã khóc ta _ lệ nhạt nhòa
Đêm thạch thảo bồng bềnh ...ơi thiết tha...
CHẠNH LÒNG
Hôm nay mùng tám tháng ba
Con có nhiều hoa và rất nhiều quà
Con có hoa hồng và tình yêu nồng ấm
Con rất tuyệt vời với người ta
Hôm nay mùng tám tháng ba
Có gì vui cho kẻ xa nhà
Lòng con khắc khoải sầu thương lắm
Con thấy chạnh lòng nhớ mẹ cha
Con nhớ mẹ hiền đang trông ngóng
Muôn dặm đường xa , dặm đường xa
Con muốn bay về bên cạnh mẹ
Để thỏa nỗi lòng đứa con xa
Có gì vui _ mùng tám tháng ba
Trong con chỉ là kẻ xa nhà
Mẹ cha là món quà vô giá
Con nhận biết từ khi con đi xa
Con biết mẹ dấu đi dòng lệ nóng
Mẹ giận mà thương con thiết tha
Con biết chẳng ai yêu con bằng mẹ
Con biết chẳng có gì quí hơn cha
Nào bánh , nào hoa , ngàn câu chúc....
Con vẫn không vui , vẫn lệ nhòa
Vẫn thấy mong manh đôi mắt mẹ
Vẫn thấy một trời nỗi nhớ cha
Hôm nay mùng tám tháng ba
Con có rất nhiều chocola
MỚI HAY LÚC TA VỀ
Mới hay lúc ta về
Người quên câu hẹn thề
Đi qua mùa dông bão
Ta nhớ người tái tê
Mới hay lúc ta về
Hoa yêu đà héo nụ
Gió lạnh nhiều ngoài kia
Thôi đành nói chia lìa
Mới hay lúc ta về
Tim vỡ hoà thương nhớ
Lang thang vào cơn mê
Rong rêu đời biển mặn
Mới hay lúc ta về
Ngoài hiên hoa phượng nở
Như nói lời chia ly
Tình đi vào quên lãng
Mới hay lúc ta về
Gió lùa qua song cửa
Bóng người ở ngoài kia
Ngàn lời yêu bỏ ngỏ
Mới hay lúc ta về
Mùa yêu đà đi vắng
Mới hay lúc ta về
Tình đà ở bên kia....
CÁNH CÒ QUÊ HƯƠNG
Xa quê nhớ một cánh cò
Xa quê nhớ một con đò lênh đênh
Điệu hò bên đó buồn tênh
Ngẫn ngơ điệu lý hai bên ruộng đồng
À ...ơi ... em đi lấy chồng
Mẹ cha bỏ lại bên dòng sông quê
Chiều chiều... ra đứng bờ đê
Trông miền viễn xứ con về chưa con
Hắt hiu lòng mẹ héo hon
Tim cha quặn thắt nước non bến bờ
Người đi sương gió mịt mờ
Thương cha , nhớ mẹ cõi bờ phương nam
Chiều chiều mẹ mặc áo lam
Cha ngồi đan lưới con làm sao quên
Điệu hò , câu lý chênh vênh
Cánh cò bay lã buồn mênh mang buồn
Cây có cội , nước có nguồn
Quê hương xa lắm lệ tuôn hai hàng
Cánh cò chở nặng giang san
Quê hương hai tiếng ngổn ngang trong lòng
À...ơi ... em đi lấy chồng
Cánh cò lặn lội ngược dòng nước trôi
Mẹ cha nay đã già rồi
Cánh cò bay lã ...chiều trôi hững hờ...
Quê hương... ơi những câu thơ
SÁNG NAY TRỜI KHÔNG MƯA
Sáng nay trời không mưa
Chim hót reo vui , gió gọi mùa
Xuân về rạng rỡ trên cành táo
Bầy sóc hồn nhiên cứ nô đùa
Dã Quỳ vàng rực mắt đong đưa
Bồ Công Anh cũng nấp thẹn thùa
Nụ hoa hé nở chờ cơn gió
Để kịp uốn mình hóa kiếp xưa
Sáng nay trời không mưa
Dạo quanh phố thị , dạo đường xưa
Cỏ xanh ...xanh ngát màu nhung nhớ
Nhớ thuở đôi mình vẫn đón đưa
Dừng chân bên lối nhỏ bán mua
Một chút ngày xưa anh vẫn đùa
Thơ em gom hết đem đi bán
Đổi hết tình ta ...trái được mùa
Ai nào nở bán chuyện ngày xưa
Ấp yêu kỹ niệm... kỹ niệm xưa
Quý hơn sao sáng đêm huyền thoại
Hai đứa bên nhau cả bốn mùa
Sáng nay trời không mưa
Quỳnh Hương thôi đã cũng sang mùa
Trắng đêm thao thức đã quên chưa
Một mùi hương cũ sao nhớ quá
Cũng bởi sáng nay ...trời không mưa...
MÙA XUÂN ANH ĐI TRẨY HỘI
Mùa xuân anh đi hội về
Quần tây áo gấm hẹn thề cùng ai
Mùa xuân anh tựa nhành mai
Cành đào hé nụ nắng say tưng bừng
Thôi thì anh hãy vui xuân
Mai đào hé nụ cũng chừng... ấy thôi...
Hoa xuân nở trắng lưng đồi
Bướm ong dìu dập đừng thôi đợi chờ...
MƠ VỀ MÁI NHÀ XƯA
Ầu... ơ ...gió thổi đong đưa
Em đi đi mãi vẫn chưa quay về
Hai bên ruộng lúa bờ đê
Ngày xưa mẹ vẫn đi về sớm trưa
Con ngồi chơi dưới bóng dừa
Lăn tăn con sóng cũng vừa chợ phiên
Mẹ gồng gánh mãi đôi miền
Cho con thấu hiểu một miền nước mây
Phù đồ ai đắp ai xây
Bàn tay của mẹ hao gầy nắng mưa
Buồn trông ngọn cỏ gió đùa
Mẹ già lay lắt chợ trưa đứng ngồi
Buồn trông con nhạn chơi vơi
Nhà xưa vắng vẻ giếng khơi nặng tình
Xôn xao bên khóm trúc xinh
Mẹ già mòn mỏi một mình ngóng trông
Buồn trông bươm bướm bay vòng
Nhà xưa nay vẫn mơ mòng tiếng ru
À...ơi... bên rặng mù u...
Mẹ già mắt lệ nghìn thu đợi chờ
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhà xưa con nhớ mịt mờ mẹ ơi...
Nhà xưa con nhớ.... mịt mờ mẹ ơi....
Nhà xưa con nhớ..... mịt mờ mẹ ơi...
TỐNG THU NGÂN
NGÀY CỦA THƠ
Hãy để tiếng lòng mình bay lên cùng mây gió
Hãy để tiếng yêu lắng đọng ở môi mềm
Hãy cho nhau lời thật dịu êm
Đời thật tuyệt... có gì đâu phải sợ...
Hãy để lời thơ theo mật ngọt vào đời
Tung cánh diều bay đi khắp muôn phương
Tình yêu sẽ mở cửa thiên đường
Đừng o ép vần thơ không thở được
Bây giờ là mùa xuân cỏ hoa đang rạo rực
Bướm chuyển mình từ trong kén sinh sôi
Đừng bóp chết hồn thơ bằng khuôn phép
Nếu như thế thì tìm đâu ra vần thơ đẹp
Đã qua rồi tủi nhục mấy ngàn năm
Lề thói xưa xin hãy quên dần
Để được sống tự do cho đúng nghĩa
Vần thơ ơi...trái tim ta mở cửa
Ngày của thơ hãy cho thơ được sống
Cánh chim trời bay liệng khắp muôn nơi
Ngày của thơ... thuyền sẽ ra khơi
Muôn ánh bạc sẽ tuyệt vời trong nắng
Người yêu ơi... bao tiếng lòng sâu lắng
Chốn yêu đương lãng mạn không ngờ
Chốn thiên thai rất thật ở mỗi người
Thơ là tôi... là tôi đó thơ ơi....!
Thơ là tôi... là tôi đó thơ ơi ...
Thơ là tôi... là tôi đó thơ ơi...