Hãy để tiếng lòng mình bay lên cùng mây gió
Hãy để tiếng yêu lắng đọng ở môi mềm
Hãy cho nhau lời thật dịu êm
Đời thật tuyệt... có gì đâu phải sợ...
Hãy để lời thơ theo mật ngọt vào đời
Tung cánh diều bay đi khắp muôn phương
Tình yêu sẽ mở cửa thiên đường
Đừng o ép vần thơ không thở được
Bây giờ là mùa xuân cỏ hoa đang rạo rực
Bướm chuyển mình từ trong kén sinh sôi
Đừng bóp chết hồn thơ bằng khuôn phép
Nếu như thế thì tìm đâu ra vần thơ đẹp
Đã qua rồi tủi nhục mấy ngàn năm
Lề thói xưa xin hãy quên dần
Để được sống tự do cho đúng nghĩa
Vần thơ ơi...trái tim ta mở cửa
Ngày của thơ hãy cho thơ được sống
Cánh chim trời bay liệng khắp muôn nơi
Ngày của thơ... thuyền sẽ ra khơi
Muôn ánh bạc sẽ tuyệt vời trong nắng
Người yêu ơi... bao tiếng lòng sâu lắng
Chốn yêu đương lãng mạn không ngờ
Chốn thiên thai rất thật ở mỗi người
Thơ là tôi... là tôi đó thơ ơi....!
Thơ là tôi... là tôi đó thơ ơi ...
Thơ là tôi... là tôi đó thơ ơi...
TỐNG THU NGÂN