Cà phê từng giọt đắng, đắng... rơi rơi
Em đếm từng sợi, sợi nắng, nắng tuyệt vời
Hương cà phê bay... bay thơm ngát
Ngồi một mình em đếm những chiếc lá... lá rơi
Cà phê một mình nghe đời rơi thánh thót
Thêm chút đường cho vị ngọt tơ vương
Hương cà phê ngào ngạt mấy cung đường
Chiều hạnh ngộ nhớ hoài trong tâm tưởng
Cà phê một mình nghe đời theo nhịp thở
Gõ nhịp đều, hương nắng mới gọi thời gian
Ngắm ô sa ka ngúng nguẩy hoa vàng
Đời lên xuống, đi ngang về dọc
Cà phê một mình nghe giọt đời rơi tí tách
Ở bên kia sườn núi của cuộc đời
Em lặng người ngắm những chiều rơi
Mùa đi vắng nên cả một đời lận đận
Cà phê một mình nghe điệu hò ví dặm
Thương nhau rồi hãy giữ lấy đời nhau
Đêm mộng mị, trăng sao khi mờ khi tỏ
Đợi ai về sớm trưa chung một ngõ
Cà phê một mình nghe hương thời gian
Nghe tình yêu réo gọi nồng nàn
Nghe thoang thoảng mùi hương hoa cỏ dại
Cà phê một mình em vẫn đợi tình nhân...
TỐNG THU NGÂN