Từ thuở nào em lạc mất con tim
Đi tìm mãi chỉ thấy bờ xa thẳm
Từ thuở nào yêu anh sâu đậm
Biển với bờ con sóng vỗ miên man
Từ thuở nào tình mình lang thang
Mùa gió rét hay thu tàn đông lạnh
Từ thuở nào mình cho nhau ấm lạnh
Nỗi nhớ hai đầu cứ dài mãi không thôi
Từ thuở nào em thấy chơi vơi
Trên sóng biển nhớ về anh trắng xóa
Tình đôi ta âm thầm đâu đó
Để mùa về nỗi nhớ chênh chao
Tình đôi mình như đêm đầy sao
Sáng lấp lánh giữa biển đời tăm tối
Dẫu phong ba bão tố tơi bời
Vẫn cất giấu trong tim tình lai láng
Hãy cùng em đi qua bão giông
Hãy dìu nhau qua cơn bão lòng
Và quan trọng là niềm tin tha thiết
Đã dặn lòng... đừng lạc mất con tim...
TỐNG THU NGÂN