Bài viết mới nhất từ Lê Vân
MONG MƯA ...
Em đợi mãi, sao Mưa không đến lẹ ?
Trời Sài Gòn “Nắng mẹ đẻ Nắng con”
Mây nhởn nhơ bay, và gió vẫn dỗi hờn
Nhưng Mưa cứ chập chờn ... không chịu ghé ...
Nóng kinh khủng như chưa bao giờ thế !
Mong Mưa nhiều như thể mong người yêu
Mong Mưa về tắm mát khúc đường chiều
Nắng đã dội suốt bao nhiêu ngày tháng
Nắng đổ lửa cho má hường bớt thắm
Và môi thơm chẳng đậm nét xuân hồng ...
Nắng tràn trề khắp lối, nắng mênh mông ...
Mong mưa lắm ! Mưa à, em mong lắm!
Lê Vân
MẸ ƠI ... !
Năm cũ đã qua rồi…, mẹ ơi !
Mẹ cũng xa con mãi ..., thật rồi ...!
Bồng Lai chốn ấy ..., vui mẹ nhé !
Trần gian, con nhớ mẹ, mẹ ơi !
Sài Gòn hôm nay mưa thôi rơi ...
Gió lạnh se se... nắng ngậm ngùi
Cửa nhà vắng mẹ hoang lạnh lắm !
Con nhớ mẹ nhiều…, mẹ yêu ơi !
Con chắp tay cầu lạy Phật Trời
Xin che chở mẹ ! Mẹ yêu ơi !
Mẹ hãy yên lòng nơi chín suối
Con nhớ mẹ nhiều…, nhớ mãi thôi !
DỐI LÒNG ...
"Thôi đành ru lòng mình vậy"
"Vờ như mùa đông đã về " (*)
Trời Sài Gòn hôm nay se se lạnh,
Ngỡ như mùa đông đang tràn về ...
Vệt nắng cuối cùng tan trước ngõ
Vướng vít lòng ai nỗi tái tê.
Trời Sài Gòn hôm nay mưa nhiều ghê!
Gió lạnh theo em nẻo đường về.
Bước chân chậm chậm, hiu hiu lặng ...
Mưa dầm gió dãi cuốn lê thê ...
Dường như mùa đông đang tràn về ...
Sài Gòn mưa lạnh, nhớ tình quê ...
Lá vàng rơi rụng vương cuối lối ...
Tự dối lòng ta: đông đã về !
----------
(*Trích : Nỗi nhớ mùa đông - Phú Quang)
Lê Vân
DẠO PHỐ ...
Hôm nay mình dạo phố
Cùng bạn ngắm mây bay
Đường vắng người qua lại
Thương một đời ... tỉnh ... say ...
Hôm nay mình dạo phố
Nắng vàng lướt qua vai
Gió hờn xô tóc rối
Hoàng hôn rơi cuối ngày...
Hôm nay mình dạo phố
Nhặt giọt chiều trên tay
Đường chiều... mênh mông lạ
Rót hồn ai vơi đầy ...
KIẾP LÁ
Một kiếp lá rơi... “một kiếp người” ?
Thương em phận mỏng bạc như vôi !
Đã từng lúng liếng xanh màu mắt...
Mà nay vàng vọt rụng bên đời !
Chiếc lá lìa cây … rụng xuống rồi !
Thương em phận bạc … cuối mùa rơi …
Bồng bềnh trước gió … chênh chao mãi
Cố níu màu mây vắt ngang trời …
MƯA...!
Mưa kìa! Mưa nữa! Mưa lại rơi...
Tối tăm mù mịt cả vòm trời
Mẹ già bì bõm trong làn nước
Trẻ nhỏ nô đùa giữa phố vui
Bơi thuyền chốn ấy, hay chăng chớ?
Ô tô xe máy bất lực rồi
Lâu đài, biệt phủ cao vững chãi
Có thấy dân nghèo ... lũ cuốn trôi ?
CHIỀU HẠ ...
Chiều hạ vàng nắng bỏng rát bàn chân
Mái trường xưa, ai tần ngần ... trước cổng ?
Cây phượng đầu trường vẫn màu nồng ấm
Vẫn rực lửa hồng ..., đỏ thắm tuổi ô mai !
Bạn bè xưa đâu ? Đâu hết cả rồi ?
Thầy cô đó ! Ai người về ... chín suối ...?
Mỗi lần hè sang ta lại thêm một tuổi
Lại ngu ngơ thương nhớ buổi hôm nào ...
Bức tường vôi xưa giờ đã phai màu
Giấu kí ức phía sau tầng rêu phủ
Giấu nỗi nhớ trong từng viên gạch cũ
Để gió hờn rủ bóng mây trôi
Mùa hè ơi ! Sao nhớ mãi không thôi ...
Nắng hè ơi ! Sao cứ mãi chơi vơi ...
Và nỗi buồn giăng kín mãi trong tôi ...
TRĂNG TREO BÊN TRỜI
Trăng treo lơ lửng trời tây .
Sớm mai sương phủ lá gầy ướt mi,
Chim trời lạc bạn bay đi,
Đò neo bến cũ, gió ghi lời vàng ?
Tiêu tương thổn thức mơ hoang
Lơ ngơ khắc khoải cung đàn liêu trai !
Mây hờn ... rơi xuống bờ vai
Mênh mông một khoảng ... bên trời trăng treo ... !
ĐỢI CHỜ
Tháng Tư ơi, Trời - Đất đã giao mùa !
Xua cái nắng - em chờ mưa đổ giọt,
Để lắng nghe tiếng tơ lòng thánh thót !
Ánh mây chiều vàng vọt nhuộm không gian.
Tháng Tư ơi, Em đang đợi mùa sang ... !
Đợi hoa tím giăng giăng ngoài khung cửa,
Tím ngát trời. Tháng Tư ơi có nhớ
Bóng ai gầy ... một thuở ... tháng tư xưa !
Lê Vân
PHÔI PHA
Mùa xuân đã hết hay chưa
Mà màu hoa thắm vẫn đùa bên hiên ?
Nắng chiều rơi xuống ngang thềm
Hoàng hôn loang nhẹ lá rèm lay lay ...
Chập chờn như tỉnh như say,
Như quen như lạ ... Tháng ngày chênh chao !.....
Giấc xuân xưa đã tan mau ...
Chuyện xa xưa cũng úa nhàu từ lâu ...
Nắng chiều phai nhuộm mái đầu ...
Tóc mây phai cũng nhuốm màu phôi pha ...
MÙA HOA SƯA BAY
Một mùa hoa nữa lại đang về,
Trắng trời Hà Nội - cánh hoa Sưa
Một màu thanh khiết tràn muôn lối !
Gió nhẹ vờn - hoa bay như mưa !
Hà Nội chiều nay - thảm hoa Sưa
Trắng trong như tuyết buổi lạc mùa !
Nắng cũng ngỡ ngàng dừng chân ngắm
Thảm hoa Sưa trắng đẹp như mơ !
Hà Nội chiều nay mưa hoa Sưa !
Hoàng hôn rơi, lạnh, ánh chiều mờ !
Em nhặt "xưa" về trong nắng nhạt,
Sưa nhuộm hồn em, nhuộm vần thơ !
Lê Vân
MÙA HOA GẠO RƠI
Hoa gạo rơi , mùa lại nối tiếp mùa .
Xao xác nắng , gió đưa màu chiều gọi .
Mây chiều trôi giăng giăng đầy lối sỏi ...
Phút giao mùa xao xuyến hồn tôi !
Màu chiều trôi , hoa gạo thắm rơi rơi ...,
Miên man nhớ một thời xa, xa lắm ...
Thắp sáng tuổi thơ - màu hoa đỏ thẫm ,
Màu nồng nàn , màu nắng ấm tháng ba !
.....
Hoa gạo rơi - thắp lửa buổi chiều xa ...
Khai bút đầu xuân ĐÔNG ĐÃ QUA
Đông đã qua rồi ! Qua thật rồi !
Xuân về lộng lẫy khắp muôn nơi.
Hoa khoe sắc thắm. Đời vui lắm !
Em đến bên hoa rộn tiếng cười.
Đông đã qua rồi ! Qua thật rồi !
Xuân về , có ai tiếc Đông trôi ?
Thời gian ngan ngát ... lòng man mác ...
Vòng quay nhân thế , kiếp luân hồi !
Mùa vẫn cứ trôi ! Mùa cứ trôi ...
Xuân xinh đang chậm bước dạo chơi,
Phố phường đông đúc , đời sung túc,
Cùng nhau chúc phúc ! Rộn mùa vui !
Ngày vẫn đang rơi ! Ngày đang rơi ...
Thời gian ơi...xin.. hãy ngừng trôi ...
Cho mùa xuân mãi trên dương thế,
Cho tiếng hoan ca rộn rã đời !
CÒN MỘT NGÀY
Còn một ngày
Ba một tháng mười hai ,
Là năm nay
Sẽ trở thành năm cũ !
Chỉ còn một đêm rưỡi nữa thôi
Ta được ngủ
Trong năm nay .... nhé , anh !
....
Thời gian ơi , trôi nhanh quá , thật nhanh !
Ta chựng lại, bàng hoàng trong tiếc nuối !
Chỉ còn một ngày nữa thôi
Là ta thêm một tuổi !
Cuộc sống chốn này, đã rút lại một đêm !
Mỗi ngày trôi qua, đời một ngắn thêm ... !
...
Hoàng hôn nhạt, lướt mềm qua cửa nhỏ ,
Kí ức nào đang nhấp nhô trước ngõ
Gõ cửa tâm hồn, chỉ trỏ ngày xa ... ?
Thời gian ơi , chậm chậm chút đi mà ....
Ta khao khát... vỡ oà trong khao khát .... !
Lê Vân