Bài viết mới nhất từ Chử Văn Hoà
ẤM TÌNH MÙA ĐÔNG
Trời trở gió, Đông mang về hơi lạnh
Ngắm trời đêm ám ảnh một nỗi sầu
Nhớ về em nỗi nhớ mãi đậm sâu
Bởi em đó lần đầu anh gặp mặt
Cũng một chiều Đông hoàng hôn vừa tắt
Mình nhìn nhau ánh mắt cảm mến nhiều
Thật ngỡ ngàng chót bỏ ngỏ lời yêu
Và nũng nịu muốn được nhiều hơn nữa
Lòng khao khát trái tim hồng rực lửa
Gửi trao nhau chan chứa những yêu thương
Muốn thời gian cùng chung một con đường
Để Đông đến đêm trường không lạnh giá
Sức mạnh tình yêu vượt lên tất cả
Bến bờ xưa nay đã ngát hương rồi
Mùa Đông này tình sưởi ấm bờ môi
Niềm hạnh phúc đâm chồi hoa kết trái
HOA CHU VAN
ĐẾN VỚI CỬA LÒ
Muốn đổi gió nên đi du lịch
Đến Cửa Lò vui thích lắm cơ
Một vùng biển đẹp mộng mơ
Rì rào sóng vỗ ôm bờ cát yêu
Hoàng hôn xuống biển chiều đẹp lắm
Từng đoàn người xuống tắm vui sao
Những lời mời gọi ngọt ngào
Long lanh ánh nước dạt dào thân thương
Cửa Lò đẹp trên đường đi tới
Vùng biển yêu chờ đợi người dân
Hãy về đây chỉ một lần
Thăm quan nghỉ mát dưỡng thân sức mình
Đêm rực rỡ lung linh huyền ảo
Từng tốp người đi dạo thanh nhàn
Tình yêu với biển chứa chan
Mùa hè biển gọi dâng tràn tiếng yêu
THÁNG TƯ
Tháng tư gợi nhớ điều gì
Vương đầy kỷ niệm những khi chiều tàn
Nhìn kìa khói bếp tỏa lan
Xa xa mờ nhẹ như làn sương rơi
Tháng tư nỗi nhớ xa vời
Còn bao kỷ niệm đầy vơi sân trường
Buâng khuâng trong dạ tơ vương
Gửi vào thơ bởi thầm thương một người
Trái tim rung bởi nụ cười
Hồn nhiên xinh đẹp thắm tươi dịu dàng
Loa kèn trắng nở đã mang
Những tia nắng mới chói trang ngày hè
Phượng hồng gợi nhớ tiếng ve
Cho bằng lăng tím lặng nghe đất trời
Cho anh nỗi nhớ chơi vơi
Về bao kỷ niệm một thời học sinh
NỤ CƯỜI CHIẾN THẮNG
Thành Quảng trị bom giặc dồn đổ nát
Tiếng pháo thù chúa trát khắp mọi nơi
Đất rung lên thành đổ xuống rụng rời
Khói thuốc súng mù cả trời Quảng trị
Giữa đợt phản công phút giây ngơi nghỉ
Mặt lấm lem nhưng ý trí kiên cường
Dầy dạn nắng mưa gió thổi đất vương
Thật kiêu hãnh và khiêm nhường đến thế
Khoảnh khắc bình yên cùng nhau vui vẻ
Nụ cười tươi mạnh mẽ thật yêu đời
Cây súng trong tay nét mặt rạng ngời
Giữa thành cổ một nơi đang ác liệt
Ai cũng hiểu và mọi người đều biết
Có thể hy sinh sức kiệt vẫn tươi
Kể cho nhau nghe những mẩu chuyện cười
Ở thành cổ các anh người chiến thắng
Chử văn Hòa
MỘT ĐỜI MẸ VÌ CON
Con biết mẹ một thời vất vả
Vì đời con tất cả mẹ yêu
Nhìn đôi gióng đã tiêu điều
Từng dây gióng cũng đứt nhiều mẹ ơi
Chiếc đòn gánh một thời hữu ích
Cũng cong dần theo lịch thời gian
Bởi vì đời mẹ gian nan
Mấy ai biết mẹ lệ tràn ướt mi
Trên vai gánh bước đi khó nhọc
Người lệch dần mái tóc phủ sương
Nắng đè lưng bóng trên đường
Nhìn còng rạp xuống soi gương cuộc đời
Con gọi mẹ kêu trời che trở
Ông trời ơi hãy mở tấm lòng
MỘT ĐỜI GIÓNG ĐỨT ĐÒN CONG
VÌ AI VAI LỆCH LƯNG CÒNG MẸ ƠI
Chử Văn Hòa
CON ĐƯỜNG XƯA
Con đường xưa đưa tôi về ngày ấy
Thời gian qua chẳng thấy bóng em đâu
Con đường kia đất bụi bám bạc mầu
Còn kỷ niệm vẫn hằn sâu đáy mắt
Ngọt lửa tình yêu lâu ngày đã tắt
Hoàng hôn buông héo hắt đọng bờ mi
Dòng sông buồn từ dạo ấy em đi
Con đò nhỏ chẳng mấy khi vui vẻ
Tôi bương trải mấy chục năm có lẻ
Nay trở về lặng lẽ ngắm dòng sông
Hai bên bờ hoa cải đã lên ngồng
Chỉ dòng nước vẫn là không thay đổi
Tôi nhớ lại năm xưa mùa nước nổi
Còn chung thuyền em giận dỗi vu vơ
Lời hứa bao năm nay đã phai mờ
Chỉ còn lại bây giờ dòng sông vắng
TẾT NƠI ĐẢO XA
Tết này anh lại ở xa
Biên giới, hải đảo thật mà em ơi
Chắc tay súng giữ bầu trời
Chủ quyền không thể xa rời được đâu
Tết về hoa thắm sắc màu
Mùa xuân mới đến làm giàu chất thơ
Trường Sa sóng vỗ ôm bờ
Tuần tra chân bước từng giờ đảo yêu
Thương em vất vả sớm chiều
Quê nhà gánh vác việc nhiều đến tay
Ở quê em vẫn đêm ngày
Thay anh chăm sóc mẹ thầy còn thơ
Và còn mong ngóng đợi chờ
Thời gian khoảng cách bây giờ tạm xa
Tết này dù có vắng nhà
Bàng vuông anh gửi làm quà tặng nhau
Thôi đành hẹn tết năm sau
Lời anh đã hứa giữ màu thủy chung
XUÂN VỀ
Mùa xuân rực rỡ hoa đào
Chao nghiêng cánh én đón chào xuân sang
Bên đào e ấp mai vàng
Ngàn hoa khoe sắc dịu dàng đón xuân
Nhìn em mặc áo trắng ngần.
Đi du xuân nhẹ gót chân bên hồ
Gió xuân đẩy sóng nhấp nhô
Muôn ngàn tia nắng điểm tô xuân này
Cùng em dạo bước mê say
Đón mùa xuân mới năm nay tuyệt vời
Nói gì đi nhé em ơi
Cầu mong ước nguyện suốt đời bên nhau
ĐƯA EM VỀ QUÊ ANH
Đưa em về với quê anh
Con sông Hồng chảy vòng quanh xóm làng
Đầu xuân con gió xôn xang
Triền sông hoa cải nở vàng hương bay
Nhìn đàn ong nhỏ mê say
Tìm hoa làm mật tháng ngày yêu sao
Kìa đàn én liệng nghiêng chao
Phải chăng như chúng bay chào đón ta
Người quê sống rất hiền hòa
Quê hương thân thiện bao la nghĩa tình
Một vùng quê rất thanh bình
Mộng mơ tự trải lòng mình vấn vương
Bao nhiêu kỷ niệm đời thường
Ùa về trong nỗi nhớ thương dạt dào
Bên em như giấc chiêm bao
Cùng anh nhẹ bước đi vào vườn xuân
THÁNG MƯỜI HAI
Gió đông bắc sao dai dẳng vậy
Làm cây buồn xô đẩy lá rơi
Mây giăng kín cả bầu trời
Cho lòng lạnh quá mưa ơi đượm buồn
Gió cứ thổi chui luồn mọi chỗ
Để mọi người chịu khổ rét ơi
Ước gì cái rét di rời
Đem về nắng ấm cho đời vui tươi
Để ngày mới lòng người rạng rỡ
Tháng Mười Hai nỗi nhớ đậm sâu
Noel trước Chúa nguyện cầu
Đem về hương vị sắc màu tình yêu
Em có biết bao điều muốn nói
Nhớ người dưng anh gọi em ơi
Con tim thổn thức rối bời
Năm canh lặng lẽ đất trời đảo chao
TẤT CẢ VÌ TỔ QUỐC
Tháng Mười Hai em nhỉ
Thời gian chỉ từng ngày
Gió đông bắc đang say
Thổi về ngay cái lạnh
Hạt sương liền đóng bánh
Tạo làm cảnh tuyết rơi
Vẫn bám trắc không rời
Đậu trên nơi cành lá
Long lanh như hòn đá
Rơi lả tả xuống thềm
Anh xa em hàng đêm
Nhớ càng thêm rét lạnh
Ước gì em bên cạnh
Chỉ ảo ảnh thôi mà
Cũng làm ấm làn da
Anh nghĩ là tuyệt diệu
Em ơi anh rất hiểu
Biết là thiếu hơi anh
Bởi vì anh đã dành
Tình yêu cho tổ quốc
Giữ biên cương phía trước
Bảo vệ nước Việt mình
Anh sẽ nguyện hy sinh
Cho mình tình thắm mãi
Em hậu phương vững chãi
Anh ở mãi biên thùy
Xa nhau có hề chi
Tất cả vì tổ quốc
VỀ BẰNG BỘ VIẾNG MỘ CÁC ANH
Về Bằng Bộ tháng mười hai lạnh giá
Cao Thắng bây giờ đep quá phải không anh
Trận địa ngày xưa giờ đã trở thành
Nơi kỷ niệm mà các anh yên nghỉ
Tôi tiếp bước các anh người đồng chí
Đánh giặc giữ quê chân lý sáng ngời
Các anh về đây, quê ở mọi nơi
Đến Bằng Bộ giữ bầu trời yên nhé
Xe điều khiển mọi người đều còn trẻ
Điếu thuốc hút chung chia sẻ tâm tư
Màn huỳnh quang cánh sóng đánh kẻ thù
Cuộc chiến đấu cho dù còn ác liệt
Ngồi trong xe các anh bao tâm huyết
Sam 2 đang chuẩn bị diệt giặc trời
Nhưng bom kia của giặc đã trúng nơi
Các anh hy sinh khi đời còn trẻ
Số 13 định mệnh nào có lẽ
Anh nằm đây gió nhẹ thổi hát ru
Trận đánh vẻ vang chiến thắng kẻ thù
Năm mươi năm thiên thu trên đất mẹ
Chúng tôi về đây bước chân nhè nhẹ
Nén hương thơm lặng lẽ thấy anh cười
Các anh nằm đây sống mãi tuổi hai mươi
Cho đất nước muôn đời tri ân nhớ
EM ƠI
Anh cất giữ trong tim chữ nhớ
Gửi chữ tình đến ở trong em
Chữ yêu nhau mãi vẫn thèm
Đêm về phòng vắng buông rèm đợi nhau
Em yêu nhé trước sau vẫn vậy
Đợt sóng tình vùng vẫy nhớ thương
Ánh trăng mờ dưới lớp sương
Lạnh về đêm mãi vấn vương trong lòng
Muốn em được trong vòng tay ấm
Và trao anh trái cấm đầu mùa
Thủy chung mầu tím hoa mua
Được anh che chở vui đùa ấm êm
Mùa xuân đến bên thềm hoa nở
Trọn niềm tin gửi nhớ yêu thương
Hoa hồng tỏa sắc thơm hương
Đôi mình hạnh phúc thiên đường tình yêu
ĐÔNG BUỒN
Mưa phùn gió bấc
Tiếng nấc nghẹn ngào
Đông về cái rét lạnh sao
Chớm da cứa thịt ngấm vào hồn tôi
Nhớ em mỗi tối
Gió thổi tràn về
Tiếng ai thổn thức tỉ tê
Mong sao hạnh phúc tràn trề bên nhau
Mưa làm đau lá
Lạnh quá em ơi
Hai đầu nỗi nhớ xa vời
Làm sao giữ được khoảng trời riêng đây
Yêu em biết mấy
Nơi ấy cô liêu
Hỡi người con gái anh yêu
Làm sao nói hết những điều mộng mơ
Nghe trong hơi thở
Dù ở nơi xa
Nồng nàn thắm đượm tình ta
Đông buồn chiều vắng thật là cô đơn
HÃY VÌ DÂN
Đất nước mình rồi lại sẽ về đâu
Khi giáo dục định gõ đầu con chữ
Cái cách đúng cái hay ta gìn giữ
Đừng cam lòng làm thử chết người dân
Hợp sức chung tay những việc khi cần
Người lãnh đạo hãy gần dân hơn nữa
Làm tốt việc và những gì đã hứa
Đừng để sai sửa chữa khổ lắm mà
Nói và làm hai việc phải đồng pha
ĐÁM QUẦN CHÚNG gọi sao mà đau sót
Tay cầm bút cũng cần nên nắm nót
Đừng loạn ngôn nịnh hót chẳng biết gì
Chữ viết đang dùng có tội tình chi
Muốn thay đổi hãy nhớ vì dân tộc
Bác Hồ dạy phải lấy dân là gốc
Giữ nước nhà trong
ĐỘC LẬP
TỰ DO
Hoa Chu Van
ƠN THẦY ƠN CÔ
Ai cũng có một thời đi học
Được thầy cô đùm bọc yêu thương
Bao năm sống dưới mái trường
Công thầy dạy dỗ mở đường tương lai
Trang giáo án đêm dài trăn trở
Hòa vào trong nỗi nhớ học trò
Bàn tay chèo lái âu lo
Chở bao thế hệ trên đò qua sông
Dạy trí đức luyện hồng con trẻ
Để làm người mạnh mẽ vươn lên
Thầy cô xây móng đắp nền
Suốt đời không thể nào quên cô thầy
Hãý học tốt để xây dựng nước
Công thầy cô nâng bước chân đi
Những kho tri thức diệu kỳ
Thầy cô truyền tải khắc ghi vào lòng
Thầy cô giáo sáng trong như ngọc
Nghề trồng người khó nhọc lắm thay
Vì dân vì đất nước này
Ngàn đời sau mãi ơn thầy ơn cô
TÌNH THƠ
Anh đã viết thơ tình thương nhớ
Gửi tới người đang ở nơi xa
Đêm thu dưới ánh trăng ngà
Lời thơ âu yếm thiết tha mặn nồng
Nhìn tấm ảnh cảm thông em nhé
Bởi xa nhau tình sẽ đậm sâu
Lời thơ làm sợi chỉ mầu
Luồn vào nỗi nhớ bắc cầu sang em
Gắn vào đó con tem chung thủy
Một trời thương yêu quý em ơi
Tình thơ facebook tuyệt vời
Hòa mình vào những chân trời ước mơ
Hạnh phúc được đợi chờ nhung nhớ
Tình thơ như hơi thở của mình
Đượm màu tỏa sáng lung linh
Để cho ta thấy bình minh cuộc đời
ƯỚC MUỐN CÙNG EM
Đêm tĩnh lặng nằm nghe hơi thở
Chợt nỗi buồn gợi nhớ người xa
Anh xin tặng một nhành hoa
Với bông hồng thắm thiết tha mặn nồng
Trăng tháng tám bóng lồng cửa sổ
Kìa hình ai trên cỗ xe hoa
Nhìn làn da trắng ngọc ngà
Nụ cười hiền hậu đến là dễ thương
Ước muốn được chung đường đi tới
Anh cũng đang mong đợi em ơi
Đêm thu trăng sáng khắp nơi
Ước gì anh được khoảng trời có em
MỘC CHÂU YÊU THƯƠNG
Em mời anh đến Mộc Châu
Thăm cao nguyên đượm sắc màu yêu thương
Cỏ non còn đọng giọt sương
Vườn hoa đa sắc tỏa hương thơm nồng
Nương chè bát ngát mênh mông
Từng đàn bò sữa trên đồng quê huơng
Cô công nhân ở nông trường
Miệt mài chăm chỉ nắng vương quản gì
Anh ơi chẳng có mấy khi
Về đây em dẫn anh đi một vòng
Em đưa anh tới đồi thông
Qua bản Áng đến vườn hồng Garden
Dù anh chỉ đến một lần
Thác kia nước chảy dưới chân trắng trời
Anh cùng em tới hang dơi
Đôi chân leo đến mỏi rời vẫn vui
Mời anh ăn bắp ngô bùi
Giờ chia tay để ngậm ngùi nhớ anh
Cảm ơn khách sạn Mường Thanh
Mộc Châu cảnh đẹp đất lành yêu sao