Con đường xưa đưa tôi về ngày ấy
Thời gian qua chẳng thấy bóng em đâu
Con đường kia đất bụi bám bạc mầu
Còn kỷ niệm vẫn hằn sâu đáy mắt
Ngọt lửa tình yêu lâu ngày đã tắt
Hoàng hôn buông héo hắt đọng bờ mi
Dòng sông buồn từ dạo ấy em đi
Con đò nhỏ chẳng mấy khi vui vẻ
Tôi bương trải mấy chục năm có lẻ
Nay trở về lặng lẽ ngắm dòng sông
Hai bên bờ hoa cải đã lên ngồng
Chỉ dòng nước vẫn là không thay đổi
Tôi nhớ lại năm xưa mùa nước nổi
Còn chung thuyền em giận dỗi vu vơ
Lời hứa bao năm nay đã phai mờ
Chỉ còn lại bây giờ dòng sông vắng
Chử Văn Hoà