Nguyễn Thị Sơn

SÔNG SÀI GÒN

Ngày xưa anh hay hỏi Em có biết màu xanh Màu của niềm hy vọng Màu của sự yêu thương? Em ngước lên bầu trời Cao trên mấy tầng mây Một màu xanh biêng biếc Bóng chim câu từng đàn.
Ngày xưa anh hay hỏi
Em có biết màu xanh 
Màu của niềm hy vọng
Màu của sự yêu thương?
 
Em ngước lên bầu trời
Cao trên mấy tầng mây
Một màu xanh biêng biếc
Bóng chim câu từng đàn.
 
Em thấy
Mặt trời vừa hửng sáng
Rọi chiếu bầu trời xanh
Mây trắng như bông tuyết
Lan tỏa khắp không gian
 
Sóng vàng lấp lánh trong
Soi bóng một dòng sông
Quận Hai sang Bình Thạnh
Dòng chảy rộng mênh mông
 
Những chuyến hàng trôi qua
Cô gái vẫy tay chào
Dòng sông hiền hòa chảy
Hòa bình chính là đây.
 
Anh ơi
Bầu trời muôn thuở vẫn trong xanh
Giòng sông ánh bạc vẫn long lanh 
Những chuyến đò xưa không còn nữa.
Sài gòn phát triển vẫn hiên ngang. 
 
Nguyễn Thị Sơn
Nguyễn Thị Sơn