Có thể có một thời anh cũng đã mê say
Trọn trái tim yêu dành cho người con gái khác
Và khi chia tay hồn anh như vỡ nát
Bởi có ai mà chẳng đau khổ khi lìa tan
Khi gặp em rồi, tựa sách mới sang trang
Anh lại đắm say như đã từng một thuở
Trái tim xưa, nay chẳng còn nức nở
Lại tràn ắp trong lòng tiếng của tình yêu
Anh thấy lòng rộn rã biết bao nhiêu
Như con tàu trong bão giông thấy ngọn hải đăng tỏa sáng
Đó là bờ yêu, đó là bến cảng
Nơi con tàu về, ngơi nghỉ sau những cuồng phong
Cũng có đôi khi anh hoài niệm trong lòng
Bởi mẹ cha đã dạy anh sống làm người nhân nghĩa
Đừng bẻ lá, vùi hoa gây cảnh đời nghiệt ngã
Nên có phút xao lòng ấy cũng lẽ thường thôi
Nếu có giận hờn, xin chỉ thế em ơi
Bởi dù người đến sau nhưng em đã là tất cả
Cho anh bình yên , cho anh mộng thỏa
Trọn trái tim này mãi chỉ của riêng em
Nguyễn Trí Tuệ