Nguyễn Thị Sơn
NỖI BUỒN CỦA CỌP
Rừng hoang vu, sâu thẳm.
Cọp rảo bước oai phong.
Trời xanh cao, gió mạnh
Đất lún mỗi bàn chân.
Từ trên cao hiểm trở,
Cọp xoải mình nằm im
Nghe âm thanh rừng núi.
Cọp trỗi dậy gầm vang.
Đàn hoẵng ở bìa rừng,
Uống nước bên bờ suối
Nghe tiếng gầm vang ra.
Giật mình chạy thật xa...
Thế mà...
Một ngày kia con người
Với súng đạn, hầm chông
Cọp sa chân lỡ bước
Nằm trong cũi về thành
Cọp vẫn được người chăm,
Vẫn nằm im nhìn ngắm
Từng lượt người đến thăm.
Thỉnh thoảng vẫn gầm vang...
Rừng hoang vu, sâu thẳm.
Cọp rảo bước oai phong.
Trời xanh cao, gió mạnh
Đất lún mỗi bàn chân.
Từ trên cao hiểm trở,
Cọp xoãi mình nằm ngang
Nghe âm thanh rừng núi.
Cọp trỗi dậy gầm vang.
Uống nước bên bờ suối
Nghe tiếng gầm vang ra.
Đàn hoẵng ở bìa rừng
Giật mình chạy thật xa...
Thế mà...
Một ngày kia con người
Với súng đạn, hầm chông
Cọp sa chân lỡ bước
Nằm trong cũi về thành
Từng lượt người đến thăm.
Cọp vẫn được người chăm,
Vẫn nằm im nhìn ngắm
Thỉnh thoảng vẫn gầm vang...
Nguyễn Thị Sơn
Nguyễn Thị Sơn