Nguyễn Thị Sơn
NHỚ HUẾ
00:00 18/10/2020
Cầu trời, mưa bão ngừng tuôn
Để tà áo tím Huế luôn thẫm tình
Để hoa hồng trắng luôn xinh
Sông Hương, Núi Ngự lung linh bóng người.
💦
Nhớ Huế lòng vẫn thầm mong
Ngày về thăm lại vườn hồng năm xưa
Hương Trà nhà gỗ người thưa
Mùa thu se lạnh bây chừ còn không.??
Cầu trời, mưa bão ngừng tuôn
Để tà áo tím Huế luôn thẫm tình
Để hoa hồng trắng luôn xinh
Sông Hương, Núi Ngự lung linh bóng người.
💦
Nhớ Huế lòng vẫn thầm mong
Ngày về thăm lại vườn hồng năm xưa
Hương Trà nhà gỗ người thưa
Mùa thu se lạnh bây chừ còn không.??
Trưa nay mưa rơi tầm tã. Tự dưng mình thấy buồn, nhớ về Huế năm xưa khi mình mới 5 tuổi theo cha mẹ di cư vào Nam, rồi bố đưa gia đình ra Huế năm 1955.
Một buổi sáng ngủ dậy, nhìn từ lầu 2 khu nhà ở của nhà đèn Huế nhìn xuống đường nước chảy cuồn cuộn trong cơn mưa lớn, không phân biệt được đâu là đường, đâu là sông Hương...,
Cầu Tràng Tiền không thấy đường đi, chỉ thấy các nhịp cầu giữa dòng nước mênh mông. Bố và các chú hò hét "nguy hiểm lắm, đừng ra đường, coi chừng lọt xuống sông". Trong sân nhà, toàn là nước ngập đến thắt lưng người lớn, sô chậu, đồ dùng trôi lềnh bềnh trên sân... hôm ấy trẻ con được nghỉ học, tất cả phải lên gác ngồi...
* Đã nhiều năm mình muốn đi thăm Huế, thăm làng Hương Trà nơi em gái mình được sinh ra mà bố mẹ đặt tên Hương, thăm vườn hồng trắng mà mấy o thường hái cho mình bảo trưng với đường phèn trị ho. Muốn về thăm Phong Điền, nơi bố mẹ và chị em mình đã từng sống hơn 1 năm ở đấy.
* Hôm nay nhìn những hình ảnh lụt lội ở Miền Trung và Huế, buồn mà chẳng làm gì được...
Nguyễn Thị Sơn