Nho Đoàn

NGƯỜI ĐI TÌM KHOẢNG LẶNG

Nơi yên tĩnh ta gọi là khoảng lặng Giữa phố đông mà trống trải lạnh lùng Có người nói cứ đi…đi, đi cho đến vô cùng Ở nơi đó chắc tìm ra khoảng lặng.
Nơi yên tĩnh ta gọi là khoảng lặng
Giữa phố đông mà trống trải lạnh lùng
Có người nói cứ đi…đi,
                        đi cho đến vô cùng
Ở nơi đó chắc tìm ra khoảng lặng.
 
Dang tay ôm cơn gió lùa quãng vắng
Chân liêu xiêu bước thẳng gặp khúc cong
Nơi yên tĩnh phải qua những lối vòng
Tìm vắng vẻ ở nơi ồn ào phố.
 
Hương hoa sữa rơi trên đường tản bộ
Phố thì đông mà trống vắng một người
Nỗi cô đơn ghi nhớ lại nụ cười
Dấu chân xưa mình để quên nơi lối nhỏ
Khoảng lặng ta tìm…
              Hỏi bây giờ ai rõ…
Đêm lạnh rồi…
              Đừng nhớ bóng người đi…
 
Nho Đoàn
 
Nho Đoàn