Vũng Tàu ơi.!
Mùa xuân này đẹp thế.
Mùa Xuân ơi !
Hãy lắng nghe tôi kể.
Câu chuyện tình của đôi lứa yêu nhau.
Anh lái tàu vượt biển tìm dầu.
Em cô gái nết na nơi phố nhỏ.
Họ mến nhau từ lâu ai cũng rõ.
Anh ngập ngừng chưa dám ngỏ lời yêu.
Hỏi trái tim...
muốn nói biết bao điều.
Mà e thẹn mấy mùa trăng dang dở.
Tàu anh ra khơi có khi nào bị lỡ.
Bởi chí trai chẳng ngại khó với gian nan.
Mùa xuân này hoa khoe sắc nồng nàn.
Anh đã gửi lời tự tình ngày trước.
Thời gian kia...
giá thời gian quay ngược.
Thì chúng tôi
có nhau trước mấy mùa xuân.
Chẳng trách ai...
vì một chút tần ngần.
Anh thẹn thùng chưa nói lời âu yếm.
Con tàu anh không đam mê phù phiếm.
Nào ngại gì sóng dữ với phong ba.
Bình dị thôi...
người quê sống thật thà.
Chậm ngỏ lời...
anh ngượng ngùng em ạ.
Hết mùa Đông mùa Xuân rồi mùa Hạ.
Mùa Thu vàng sao không nói gì.? anh...
Biển mùa xuân
Và con nước vẫn xanh.
Vẫn mặn mà như tình người thiếu nữ.
Tàu ra khơi gặp bao cơn sóng dữ.
Anh biết chăng...
bến xưa vẫn lặng chờ.
Và xuân này...
xuân đẹp tựa như mơ.
Bến em vui bởi tàu về neo lại.
Hoa Mai ơi...
hoa hãy vàng lên mãi.
Đào thắm lên như mình đã có nhau...
NHO ĐOÀN