Đừng ngủ quên nơi cánh võng.
Giữa trưa hè lưng vẫn đọng mồ hôi.
Vui hay buồn nay cũng chỉ thế thôi.
Chẳng còn nhớ những gì ngày xưa nữa.
Hè đã sang phượng hồng đang thắp lửa.
Ve lại ngân làm thổn thức mùathi.
Nắng đỏ đường nóng cả bước chân đi.
Cơn gió thổi uốncong bờ tre nhỏ.
Cơn mưa chiều nước ngập tràn con ngõ.
Bong bóng vỡ tan bởi tiếng sấm đầu mùa.
Lúaxanh màu trên những cánh đồng chua.
Hạt thóc vàng nặng bao mồi hôi đổ.
Người quê tôi trải qua bao gian khổ.
Dựng cơ đồ chống chọi với thiêntai.
Bằng ước mơ tươi sáng ngàymai.
Chẳng có gì ngăn người ta lùi bước.
Nắng hạ về có điều chi báo trước.
Hỏi mùa này liệu còn có bão to.
Nhìn dòng sông ngắm con nước mà lo.
Mưa rơi nhiều nước dâng tràn lũ lớn.
Thiên nhiên ơi... giận chi mà dữ tợn.
Hành con người với cuộc sốnggian nan.
Nơi chốn quê vẫn còn chút nghèo nàn.
Nhưng làng xóm vẫnxum vầy hạnh phúc.
Nho Đoàn