Nguyễn Thị Sơn

LÀN GIÓ

Cơn mưa nhẹ trong đêm Tí tách như gọi tên Nhớ thương ai xa vắng Một chiều đã bỏ quên Trời buổi sáng dịu êm Gió thổi nhẹ tóc mềm Gió đem hồn thơ đến Gió thì thầm tên em Gió chạm những nhành cây Gió mơn man vai gầy Gió hôn trên má phấn Lòng già bỗng vui lây. Gió vờn những nụ hoa Gió cuốn bụi bay xa Làn gió thoang thoảng ấy Như hơi thở quanh ta.
Cơn mưa nhẹ trong đêm
Tí tách như gọi tên
Nhớ thương ai xa vắng
Một chiều đã bỏ quên
 
Trời buổi sáng dịu êm
Gió thổi nhẹ tóc mềm
Gió đem hồn thơ đến
Gió thì thầm tên em
 
Gió chạm những nhành cây
Gió mơn man vai gầy
Gió hôn trên má phấn
Lòng già bỗng vui lây
 
Gió vờn những nụ hoa
Gió cuốn bụi bay xa
Làn gió thoang thoảng ấy
Như hơi thở quanh ta.
 
Làn gió nhẹ thổi qua thềm
Đưa ta về với nỗi niềm năm xưa
Hàng cây phượng đỏ dưới mưa
Hùa theo ngọn gió vui đùa cùng ta.
 
Nguyễn Thị Sơn
21/08/2020
Nguyễn Thị Sơn