Nho Đoàn

KHÔNG THỂ LÃNG QUÊN

Hai người lính ở hai đầu chiến tuyến Tóc xưa xanh nay tóc đã phai màu Chiến trường khói lửa cũng qua lâu Nay gặp lại đâu còn gì ân oán Xưa là thù còn nay là bạn Ai cũng mang trong mình chút thương tích chiến tranh
Hai người lính ở hai đầu chiến tuyến
Tóc xưa xanh nay tóc đã phai màu
Chiến trường khói lửa cũng qua lâu
Nay gặp lại đâu còn gì ân oán
 
Xưa là thù còn nay là bạn
Ai cũng mang trong mình chút thương tích chiến tranh
Dưới lòng đất mẹ có đồng chí của anh
Nơi đó có cốt người họ gọi là chiến hữu.
 
Nỗi đau này đất nước còn gánh chịu
Thắt trong lòng nhìn mắt mẹ ngóng con
Thời gian ơi…! Chờ đợi cứ mỏi mòn
Các anh về…
Mẹ đã thành thiên cổ.
 
Khói hương trầm
Một ngày bao cái giỗ
Tuổi đôi mươi xanh đất nước yên bình
Nấm mộ đây người chiến sỹ hy sinh
Hai chiến tuyến…vẫn là hai người lính.
 
Nho Đoàn
Nho Đoàn