Nho Đoàn

HÃY MỞ LÒNG

Hãy mở lòng... Thật đơn giản nhưng xin đừng đùa bỡn. Đừng khôi hài đừng chộn rộn để rồi quên. Hãy mở lòng... nghe gió thổi đêm đêm. Và thưởng thức tiếng thì thầm của lá. Hãy mở lòng... Nhẹ nhàng thôi người nhé. Mà giận hờn, cáu gắt chẳng sẻ chia. Hãy mở lòng... để nghe tiếng đêm khuya. Sương rơi lạnh nơi bờ vai thon thả. Ngắm trăng vàng rơi đầu hiên lơi lả. Và đầy đêm ray rứt tiếng Dế kêu. Hãy mở lòng... Để rồi ngắm rừng chiều. Mưa thổn thức, suối ngày đêm tuôn chảy. Nắng đầy thưng, mây trời bay từng dãy. Núi mơ màng mà ngọn trắng phất phơ. Hãy mở lòng.... Để hiểu nỗi đợi chờ. Để mà thấu thế nào là thương nhớ. Ai chẳng biết cuộc đời mình mắc nợ. Chốn trần gian thời gian sống của mình. Hãy mở lòng... Để đón ánh bình minh. Của buổi sáng bắt đầu cuộc đời mới. Suốt cả ngày qua mưa dầm nắng trải. Sự xoay vần con người cũng thế thôi. Hãy mở lòng... Ta sống chỉ một đời. Thế hệ sau nào ai mà thay được. Hãy mở lòng... mình luôn là kiếp trước. Đúng hay sai cát bụi ấy một đời...

Hãy mở lòng...
Thật đơn giản nhưng xin đừng đùa bỡn.
Đừng khôi hài đừng chộn rộn để rồi quên.
Hãy mở lòng... nghe gió thổi đêm đêm.
Và thưởng thức tiếng thì thầm của lá.

Hãy mở lòng...
Nhẹ nhàng thôi người nhé.
Mà giận hờn, cáu gắt chẳng sẻ chia.
Hãy mở lòng... để nghe tiếng đêm khuya.
Sương rơi lạnh nơi bờ vai thon thả.
Ngắm trăng vàng rơi đầu hiên lơi lả.
Và đầy đêm ray rứt tiếng Dế kêu.

Hãy mở lòng...
Để rồi ngắm rừng chiều.
Mưa thổn thức, suối ngày đêm tuôn chảy.
Nắng đầy thưng, mây trời bay từng dãy.
Núi mơ màng mà ngọn trắng phất phơ.

Hãy mở lòng....
Để hiểu nỗi đợi chờ.
Để mà thấu thế nào là thương nhớ.
Ai chẳng biết cuộc đời mình mắc nợ.
Chốn trần gian thời gian sống của mình.

Hãy mở lòng...
Để đón ánh bình minh.
Của buổi sáng bắt đầu cuộc đời mới.
Suốt cả ngày qua mưa dầm nắng trải.
Sự xoay vần con người cũng thế thôi.

Hãy mở lòng...
Ta sống chỉ một đời.
Thế hệ sau nào ai mà thay được.
Hãy mở lòng... mình luôn là kiếp trước.
Đúng hay sai cát bụi ấy một đời...

Nho Đoàn

Nho Đoàn