Nguyễn Trí Tuệ

ĐẾN NHÉ EM

Nếu có thể rằng xin em hãy đến Để chiều thu thương nhớ bớt giăng sầu Cơn mưa sẽ thôi không còn nũng nịu Anh cũng vờ như thể đã quên nhau Ơi thần gió ta khẩn cầu người đấy Khẽ khàng thôi lay bờ liễu bên hồ Đừng để lá rời cành trong lưu luyến Ai hững hờ bỏ lửng một vần thơ Ta ngồi ngắm bầu trời thu ảm đạm Thiếu vần dương hay vắng tiếng em cười Em hãy đến dù nẻo đầy giông gió Ta bên mình ấy là cả niềm vui Đến nghe em cùng anh qua những phố Chiều mưa bay hội cưới vẫn rộn ràng Tựa vai nhau ta trao điều thầm kín Phía chân trời tia nắng ấm bừng sang

lâu lâu mới viết thơ tình
ơ hay như thể rằng mình nhớ ai

Nếu có thể rằng xin em hãy đến
Để chiều thu thương nhớ bớt giăng sầu
Cơn mưa sẽ thôi không còn nũng nịu
Anh cũng vờ như thể đã quên nhau

Ơi thần gió ta khẩn cầu người đấy
Khẽ khàng thôi lay bờ liễu bên hồ
Đừng để lá rời cành trong lưu luyến
Ai hững hờ bỏ lửng một vần thơ

Ta ngồi ngắm bầu trời thu ảm đạm
Thiếu vần dương hay vắng tiếng em cười
Em hãy đến dù nẻo đầy giông gió
Ta bên mình ấy là cả niềm vui

Đến nghe em cùng anh qua những phố
Chiều mưa bay hội cưới vẫn rộn ràng
Tựa vai nhau ta trao điều thầm kín
Phía chân trời tia nắng ấm bừng sang

Nguyễn Trí Tuệ

Nguyễn Trí Tuệ