Nhìn gió lạnh mây bay nhè nhẹ
Hạt mưa buồn lặng lẽ buông rơi
Đập vào cánh lá vừa rời
Bay theo làn gió xuống nơi đất này
Trời trở rét đôi tay lạnh buốt
Cảm tưởng như từ ruột rét ra
Mắt nhìn mưa gió nhạt nhòa
Thương người ở tận nơi xa một mình
Dưới ánh điện lung linh huyền ảo
Rét lách luồn qua áo lạnh thêm
Buâng khuâng ra đứng bên thềm
Nhìn về nơi ấy bóng đêm nhạt nhòa
Những ước muốn rét qua nhanh chóng
Cho tình yêu cháy bỏng thăng hoa
Mùa đông rồi cũng sẽ qua
Xuân về mình sẽ một nhà em ơi
Chử Văn Hoà