Nho Đoàn

ĐÃ SANG THU RỒI SAO

Chiều tháng tám ráng vàng rồi em ạ. Nhưng sao mà nóng như thể tháng năm. Trăng đã trong với đêm ấy đêm rằm. Chỉ cơn gió không heo may như thu trước. Dòng sông quê vẫn đầy vơi con nước. Sao giờ sông chẳng đỏ nặng phù sa. Tháng tám ơi vẫn thu đó thôi mà. Nhưng lá chẳng vàng giống như là mùa trước. Thu đã sang tìm mưa Ngâu không được. Nước trút ào ào phố ngập chẳng thể qua. Chỉ gửi nhớ đi một chút thôi mà. Ở nơi xa hỏi bạn mình có nhận. Hay bởi mưa giăng nỗi buồn ma trận. Thác đổ lũ dâng ngăn cả mùa thu. Biết phương xa rừng thẳm mây mù. Bởi tình thương hỏi rằng ai có đợi. Dòng sông quê trăng chiều buồn vời vợi. Núi cao ơi... nhớ nào để núi non. Đoàn Nho

Chiều tháng tám ráng vàng rồi em ạ.
Nhưng sao mà 
nóng như thể tháng năm.
Trăng đã trong với đêm ấy đêm rằm.
Chỉ cơn gió 
không heo may như thu trước.

Dòng sông quê 
vẫn đầy vơi con nước.
Sao giờ sông chẳng đỏ nặng phù sa.
Tháng tám ơi 
vẫn thu đó thôi mà.
Nhưng lá chẳng vàng giống như là mùa trước.

Thu đã sang 
tìm mưa Ngâu không được.
Nước trút ào ào phố ngập chẳng thể qua.
Chỉ gửi nhớ đi 
một chút thôi mà.
Ở nơi xa hỏi bạn mình có nhận.

Hay bởi mưa giăng 
nỗi buồn ma trận.
Thác đổ lũ dâng ngăn cả mùa thu.
Biết phương xa
rừng thẳm mây mù.
Bởi tình thương hỏi rằng ai có đợi.

Dòng sông quê 
trăng chiều buồn vời vợi.
Núi cao ơi... 
nhớ nào để núi non.

Đoàn Nho

Nho Đoàn