Nguyễn Thị Sơn

CHÚNG MÌNH VỀ QUÊ NHÉ

Em yêu ơi, Anh đưa em cùng về quê ta nhé Anh sinh ra, lập nghiệp ở Sài gòn Nghe mẹ kể quê hương ta giàu đẹp Có mùa sen hoa nở trắng cánh đồng. Có chùa Hàm Long thoai thoải trườn đồi Hàng cây cao thẳng tắp vén mây trôi Hồn bướm mơ tiên một thời xa vắng Phảng phất bóng ai như dáng nàng thơ. Quê ngoại anh ở bên kia sông Đuống Có cánh đồng lúa bát ngát tươi xanh Chiều chiều tiếng hát vọng bên sông vắng Nao nao lữ khách câu quan họ trữ tình. Em yêu ơi, Anh đưa em cùng về quê ta nhé Cô gái Bắc Ninh sống ở Sài gòn Đôi mắt đen tròn làm anh vương vấn Duyên trời đã định ta sống có nhau.
Em yêu ơi,
Anh đưa em cùng về quê ta nhé
Anh sinh ra, lập nghiệp ở Sài gòn
Nghe mẹ kể quê hương ta giàu đẹp
Có mùa sen hoa nở trắng cánh đồng.
 
Có chùa Hàm Long thoai thoải trườn đồi
Hàng cây cao thẳng tắp vén mây trôi
Hồn bướm mơ tiên một thời xa vắng
Phảng phất bóng ai như dáng nàng thơ.
 
Quê ngoại anh ở bên kia sông Đuống
Có cánh đồng lúa bát ngát tươi xanh
Chiều chiều tiếng hát vọng bên sông vắng
Nao nao lữ khách câu quan họ trữ tình.
 
Em yêu ơi,
Anh đưa em cùng về quê ta nhé
Cô gái Bắc Ninh sống ở Sài gòn
Đôi mắt đen tròn làm anh vương vấn
Duyên trời đã định ta sống có nhau.
 
Mẹ anh bảo, bà quý mến con dâu
Đã cho bà hai cháu đẹp, giỏi ngoan
Biết vun khéo cho gia đình hạnh phúc
Bên cạnh chồng giữ sự nghiệp vẻ vang.
 
Em yêu ơi, mình về quê ta nhé.
 
NGUYỄN THỊ SƠN  5.1.2020
Bài thơ tặng con dâu Nguyễn Thị Hồng Hạnh.
 
* Hình chụp: Chùa Hàm Long ở Bắc Ninh.
Nguyễn Thị Sơn