Đừng không thể khi vẫn còn có thể.
Kỷ niệm xưa mấy ai dễ mà quên.
Trăng thề lơi lả đêm đêm
Mà rơi một nửa bên thềm nhà tôi.
Hương hoa sữa bồi hồi góc phố.
Tiếng lá rơi đầu ngõ mình qua.
Mơ xưa một chút thôi mà.
Vẫn đầy kỷ niệm đã xa lắm rồi.
Gió vẫn thổi mây trôi như thế.
Trăng vẫn trong chẳng thể khác xưa.
Liễu già nhưng vẫn đung đưa.
Thoảng hương quen cũ như vừa đâu đây.
Còn đêm nay trăng gầy hiu hắt.
Mà trong lòng quay quắt nhớ nhung.
Thương về xứ lạ bịt bùng.
Giấc mơ một cảnh tương phùng niềm vui.
Mưa với gió dập vùi trăng hẹn.
Mây đành che nỗi thẹn cùng trăng.
Vén mây xin lỗi Chị Hằng.
Đừng buồn nhé bởi dấu bằng nằm nghiêng.
Dẫu không thể niềm riêng hãy cất.
Gửi trời xanh chớ vất mà đau.
Sông Ngân đã có nhịp cầu.
Chúng mình vẫn ở hai đầu nhớ thương...
NHO ĐOÀN