Nho Đoàn

Chở Nắng Đi Rồi

Em chở nắng trên vai gầy Như là chở chuyến đò đầy sang sông Trách nắng để rám má hồng Trách mùa hè với oi nồng khó ưa Nắng kia chả thiếu lại thừa Nóng như rang nắng chả chừa nơi đâu Tháng sáu nắng gội trên đầu Phượng hồng đốt lửa ve sầu khóc than Mây trôi về phía đại ngàn Còn em thì chở nồng nàn sang sông Liệu còn đôi má thắm hồng Mà người ta đã cùng chồng mang theo
Em chở nắng trên vai gầy
Như là chở chuyến đò đầy sang sông
Trách nắng để rám má hồng
Trách mùa hè với oi nồng khó ưa
 
Nắng kia chả thiếu lại thừa
Nóng như rang nắng chả chừa nơi đâu
Tháng sáu nắng gội trên đầu
Phượng hồng đốt lửa ve sầu khóc than
 
Mây trôi về phía đại ngàn
Còn em thì chở nồng nàn sang sông
Liệu còn đôi má thắm hồng
Mà người ta đã cùng chồng mang theo
 
Thương người ở lại quê nghèo
Con đò ngang gác mái chèo đỗ không
Nắng chẳng còn rám má hồng
Ngẩn ngơ ngồi ngắm đôi dòng nước trôi
 
Trầu cau xưa cũng héo rồi
Chỉ thương cho cái bình vôi bạc đầu…
 
Nho Đoàn