Nho Đoàn

CHIỀU CUỐI THU BUỒN

Quê hương ơi... trăn trở trong nhịp thở. Khắc khoải nhiều trong những giấc mơ đêm. Giấu tình xưa vì cuộc sống êm đềm. Còn đắng cay có nơi nào san sẻ. Ngọt với bùi cất vào trong lặng lẽ. Buồn với đau mong qua sớm mà thôi. Nhớ với thương chỉ một chút để rồi. Kéo dài mãi chỉ là chờ với đợi.
Thương...
gió chiều cuối thu chờ đợi.
Mà non xanh vời vợi nhớ đầu đông.
Vẫn đầy vơi nơi ấy một dòng sông.
Mà ở đó có một thời để nhớ.
 
Quê hương ơi...
trăn trở trong nhịp thở.
Khắc khoải nhiều trong những giấc mơ đêm.
Giấu tình xưa vì cuộc sống êm đềm.
Còn đắng cay có nơi nào san sẻ.
 
Ngọt với bùi 
cất vào trong lặng lẽ.
Buồn với đau 
mong qua sớm mà thôi.
Nhớ với thương 
chỉ một chút để rồi.
Kéo dài mãi chỉ là chờ với đợi.
 
Trăng chiều vơi 
bởi nỗi buồn vời vợi.
Mây bồng bềnh chở nỗi nhớ đi xa.
Giọt sương rơi bóng xưa ấy nhạt nhoà.
Gió thổi gì mà cứ dài nhung nhớ.
 
Chiều cuối thu 
chỉ lá vàng trăn trở.
Bến đợi chờ vắng lặng bóng thuyền qua.
Tôi để quên nỗi nhớ buổi chiều tà.
Tìm chỉ thấy bến đò xưa hiu hắt...
 
Nho Đoàn
Nho Đoàn