Nho Đoàn

CHẲNG THỂ QUÊN

Chẳng thể quên những gì mình còn nhớ Như ngày nào thì thầm với mùa xuân Gió hãy đưa mây đến thật gần Để không quên đêm Thành Nam đầy thi vị
Chẳng thể quên những gì mình còn nhớ
Như ngày nào thì thầm với mùa xuân
Gió hãy đưa mây đến thật gần
Để không quên đêm Thành Nam đầy thi vị
 
Liệu có ai còn nhớ mình nhẹ bước đi dưới hàng phượng vỹ
Tay cầm tay với câu chuyện tâm tình
Một người nói còn một người lặng thinh
Chỉ thỉnh thoảng cười như nhìn hình đung đưa dưới tán cây nghiêng ngả
 
Thành phố lên đèn tạm cất đi vội vã
Như dành cho lứa đôi khoảng vắng nhẹ nhàng
Đâu đó tiếng thoi đưa tiếng còi tầm trầm ấm âm vang
Nhắc người thợ thay ca đang vội vàng tất tả
 
Và hôm nay thành Nam cũng nơi này thật là yên ả
Nhà nối nhà điện sáng lung linh
Chẳng còn nghe thoi đưa tiếng máy chạy ình ình
Mà tiếng ly lách cách thơm hương vị cà phê.
 
Phố dệt xưa nay đã đổi nghề
Nơi ăn uống,chỗ bán buôn hàng đỏ xanh kín lối
Ngày cuối năm nào có gì phải vội
Thành Nam vẫn nhẹ nhàng như phố cổ trước thôi.
 
Một chút nhớ xưa…và một chút bồi hồi.
 
Nho Đoàn
Nho Đoàn