"Nếu là chim
tôi sẽ là loài bồ câu trắng"
Đón ánh trăng chiều chở nắng mùa thu.
Nhẹ nhàng bay theo lời hát mẹ ru.
Đưa giấc mơ đến miền hạnh phúc.
"Nếu là hoa
tôi sẽ là một đoá hướng dương"
Sẽ toả hương khoe sắc trên đường.
Để nâng niu những bước chân tình ái.
"Nếu là mây
tôi sẽ là một vầng mây ấm"
Sưởi cho đời trong suốt dậm đường trôi.
Bồng bềnh bay nơi góc bể chân trời.
Xua cho hết những chiều đông lạnh giá.
"Nếu là người...
tôi sẽ chết cho quê hương"
Những nỗi đau còn in dấu chiến trường.
Bao con người xả thân vì Tổ Quốc.
Tuổi thanh xuân họ cùng non với nước.
Và muôn đời trẻ mãi với núi sông.
Sao hôm nay
lại mưa lạnh chiều đông.
Để khắc khoải về nỗi đau trần thế.
Vẫn biết là cuộc đời dâu bể.
Chẳng chỉ trời gieo nặng nỗi thương ai.
Bão lũ
miền trung sao mãi kéo dài.
Nghèo đói cứ đeo đẳng người cùng cực.
Nếu là hoa
Mà trở về đời thực.
Thế giới này hết máu chảy đầu rơi.
Bồng bềnh trôi
mây ấm chở cuộc đời.
Về nơi ấy là bồng lai tiên cảnh.
Còn Bồ Câu
tự do mà tung cánh.
Giữa bầu trời chỉ mãi mãi màu xanh.
Nho Đoàn