Nay về ăn bữa cơm quê.
Để cho tôi nhớ mãi về tuổi thơ.
Bao nhiêu là những mộng mơ.
Một thời mình với mong chờ khát khao.
Đây là cây Bưởi, bờ ao.
Còn đây giàn mướp lối vào nhà xưa.
Ngoài kia hàng dậu lưa thưa.
Vẫn còn cây Ổi trái vừa ngón chân.
Kia là bể nước cạnh sân.
Hàng cau vẫn đó dáng trần vươn cao.
Mái tranh cửa liếp ngày nào.
Cầu ao bì bõm tan vào tuổi thơ.
Ngoài vườn hoa Cải trổ cờ.
Cây Hồng đầu ngõ bao giờ ra hoa.
Đầu nhà vẫn đó cây Na.
Trái thơm cuối vụ thời cha mát lòng.
Giữa vườn còn đó cây Bòng.
Quả xanh ruột vẫn màu hồng như xưa.
Tiếng gà gáy gọi canh trưa.
Khói lam uốn lượn thuở xưa bếp nhà.
Cơm quê...
Nhớ lắm... mẹ già.
Dâng hương con khấn chỉ là ảnh thôi.
Mẹ cha khuất núi lâu rồi.
Nguyện tâm mãi nhớ những lời cha khuyên.
Bữa cơm trưa...
vẫn nóng nguyên.
Rượu cay vừa nhấp như duyên vẫn nồng.
Quê hương còn mãi trong lòng.
Dù đi xa vẫn thuỷ chung vẹn tròn...
Đoàn Nho